GLCG 1009 : "Dù là Con Thiên Chúa, Đức Giêsu đã chịu chết vì mang thân phận con người. Đứng trước cái chết, tuy sợ hãi, Người đã chấp nhận nó hoàn toàn và tự nguyện tùng phục ý Chúa Cha. Nhờ vâng phục, Đức Giêsu đã biến đổi cái chết từ chỗ là lời nguyền rủa trở thành lời chúc lành". Cái chết và sự cứu chuộc Tuy nhiên, nếu rơi vào 8 trường hợp dưới đây thì hành vi làm chết người sẽ được loại trừ Trách nhiệm hình sự theo quy định của BLHS hiện hành: 1. Làm chết người trong trường hợp chưa đủ 14 tuổi. (Điều 12) 2. (463 chữ, 2 phút đọc) Con người dễ chết vì nỗi sợ hơn là vì đại dịch. KHÔNG có loại vi-rút nào trên thế giới nguy hiểm bằng NỖI SỢ. Tại sao phải đuổi bắt thế gian trong khi chúng ta có thể tận hưởng phút giây này? Posted by Vũ Thanh Hòa on 08/02/2021 08/02/2021 (1246 Tại sao lại có phong tục này? Điều này có liên quan đến tín ngưỡng. Người xưa cho rằng, người sau khi chết thì bảy bảy 49 ngày mới có thể đầu thai chuyển thế. Trong 49 ngày này lại phân thành 7 lần của " Bảy ngày". Còn bảy ngày giữ xác được gọi […] Nhưng sự đắp đổi, trải mấy nghìn năm đã diễn ra không đơn giản: Có đời sống du đãng tự nhiên của những con sống ở đồng bằng do chính chúng tạo thành - đổi dòng từ từ hay khi có đột biến, có sự can thiệp, hữu thức và vô thức của con người. Thục Phán đắp lũy thành Cổ Loa cũng là đắp để phòng lụt. Vì chúng ta là người, nên chúng ta không thể nhởn nhơ gặm cỏ trước mũi sư tử như lũ ngựa vằn trên thảo nguyên châu phi. Chúng dám làm vậy vì luôn nghĩ mình sẽ sống mãi và chẳng bao giờ phải bận tâm đến cái chết. Chúng cứ tận hưởng hoa cỏ, cứ sống hết mình với sương, với gió và đến tận cùng của tự do như thế chuyện đó kéo dài mãi mãi. eYSEW. 10/11/2021 HỎI - ĐÁP, TÀI LIỆU Được tạo dựng theo hình ảnh và họa ảnh của Chúa, Thiên Chúa đã “tạo ra con người để họ được trường tồn bất diệt” Kn 2,23. Vậy làm thế nào mà cái chết về thể xác lại xảy ra? Giáo hội dạy rằng cái chết thì trái ngược với các kế hoạch của Thiên Chúa, và cái chết đi vào thế giới như một hậu quả của tội lỗi. Sách Giáo lý của Giáo hội Công giáo nêu rõ GLCG 1006 “Trước cái chết, bí ẩn về thân phận con người lên cao đến tột độ”. Con người phải chết, đó là điều tự nhiên. Nhưng, đức tin cho chúng ta biết, chết là tiền công trả cho tội lỗi Rm 6,23’”. Chúa Giêsu biến đổi cái chết Sách Giáo lý cho biết thêm rằng Chúa Giêsu đã biến cái chết thành lời chúc lành GLCG 1009 “Dù là Con Thiên Chúa, Đức Giêsu đã chịu chết vì mang thân phận con người. Đứng trước cái chết, tuy sợ hãi, Người đã chấp nhận nó hoàn toàn và tự nguyện tùng phục ý Chúa Cha. Nhờ vâng phục, Đức Giêsu đã biến đổi cái chết từ chỗ là lời nguyền rủa trở thành lời chúc lành”. Cái chết và sự cứu chuộc Cũng nên nhớ đến ý nghĩa tích cực của cái chết, vốn đã được ban cho chúng ta như là sự cứu chuộc tội lỗi của chúng ta GLCG 1010 “Nhờ bí tích Thánh Tẩy, người Kitô hữu cùng chết với Đức Kitô’ cách bí nhiệm để sống một đời sống mới. Nếu chúng ta chết trong ân sủng Đức Kitô, cái chết thể xác sẽ kết thúc việc cùng chết với Đức Kitô’ mỗi ngày để hoàn tất việc tháp nhập chúng ta vào Người vĩnh viễn nhờ công trình cứu độ của Người”. Thân xác và linh hồn Và điều gì xảy ra cho thân xác và linh hồn sau cái chết thể xác? Sách Giáo lý tóm tắt vấn đề này như sau GLCG 1016 “Khi chết, linh hồn lìa khỏi xác, nhưng trong sự phục sinh, Thiên Chúa sẽ trả lại sự sống bất diệt cho thân xác đã được biến đổi, bằng cách tái hợp xác với hồn. Như Đức Kitô đã phục sinh và sống mãi muôn đời, tất cả chúng ta sẽ sống lại vào ngày sau hết”. Chết chỉ một lần Cuối cùng, cần phải nói thêm rằng cái chết thể xác kết thúc cuộc lữ hành duy nhất của con người trên Trái đất GLCG 1013 “Chết là kết thúc cuộc lữ hành trần thế, kết thúc thời gian Thiên Chúa gia ân và thương xót để con người sống cuộc đời trần thế theo ý Chúa và quyết định số phận tối hậu của mình. Khi chấm dứt “cuộc đời trần thế duy nhất này”, chúng ta sẽ không trở lại với những cuộc sống trần thế khác. “Con người chỉ chết một lần”, không “đầu thai” sau khi chết”. 25 tại sao con người phải chết hayChết – Wikipedia tiếng Việt [1]Chết còn gọi là mất, qua đời, rồi đời, đi đời, băng hà, ra đi, về với ông bà, về với cõi Phật, được Chúa gọi về, đi luôn, quy tiên, kết thúc cuộc đời, tử, mọc cánh, bay về trời, thành ma, tử vong, kết liễu cuộc đời, tiêu đời, xong đời thông thường được xem là sự chấm dứt các hoạt động của một sinh vật hay ngừng vĩnh viễn mọi hoạt động sống không thể phục hồi của một cơ thể. Tuy nhiên, định nghĩa của sự chết còn tùy thuộc vào các quan điểm tôn giáo, tín ngưỡng cũng như các lĩnh vực liên quanMôn khoa học nghiên cứu về cái chết đã trở thành ngành riêng gọi là “tử vong học” tiếng Anh thanatology; tiếng Hy Lạp θάναολογια thnatologia.. Người ta chia chết ra làm hai loại chết lâm sàng mà các phương pháp khám lâm sàng cho phép xác định là chết tim ngừng đập, ngừng thở, mất tri giác, vv.; Chết thật, khi các mô không còn hoạt động được nữa và bắt đầu phân hủy.[1][2] Những ca tử vong phổ biến ở con người là bệnh tim, tiếp theo là tai biến mạch máu não, và xếp thứ 3 là nhiễm trùng đường hô hấp dưới.[3]Điều này bao gồm niềm tin vào sự sống lại liên quan đến tôn giáo Abraham, tái sinh liên quan đến tôn giáo Dharm, hoặc ý thức rằng vĩnh viễn không còn tồn tại, được gọi là lãng quên theo chủ nghĩa vô thần.[4]. Khái niệm và các triệu chứng của cái chết, và mức độ khác nhau của sự tinh tế được sử dụng trong thảo luận đã tạo ra vô số từ nghĩa bóng dùng trong khoa học, pháp lý và xã hội mô tả cái chếtKhoa học lý giải vì sao ai rồi cũng chết [2]Các nhà khoa học tuyên bố mọi loài đều có tốc độ già hóa gần như cố định và không ai có thể tránh được cái chết.. Nghiên cứu được dẫn đầu bởi Đại học Southern Denmark Đan Mạch và Đại học Duke Mỹ, bao gồm các chuyên gia thuộc 42 tổ chức đến từ 14 quốc gia và vùng lãnh thổ, đã công bố lý thuyết mang tên “tỷ lệ bất biến của lão hóa”, trong đó tuyên bố rằng mọi loài đều có tốc độ già hóa gần như cố định và không ai có thể đảo ngược quá trình lão hoá, theo chuyên trang làm sáng tỏ nhận định trên, nhóm chuyên gia đã phân tích, so sánh một lượng thông tin khổng lồ về các hình thái sinh – tử trên 9 quần thể người, cùng với 30 quần thể linh trưởng khác có quan hệ gần gũi với loài người, bao gồm khỉ đột, tinh tinh, khỉ đầu chó,…. “Phát hiện của chúng tôi đã củng cố nhận định rằng cho dù tuổi thọ trung bình đã tăng đáng kể ở nhiều nơi trên thế giới, nhưng điều này không có nghĩa là tốc độ lão hóa đang được làm chậm và con người trì hoãn được cái chếtThành viên khác của nhóm nghiên cứu, tiến sĩ José Manuel Aburto thuộc Đại học Oxford Anh, giải thích rõ trong suốt lịch sử, tuổi thọ trung bình bị thấp là do có nhiều người chết trẻ. Khi chất lượng cuộc sống được cải thiện, tỷ lệ chết trẻ giảm xuống, nên tuổi thọ trung bình tăng lên là tất sao con người không trường sinh bất tử? [3]Vì sao có người sống thọ, có người không thọ? Tuổi thọ do yếu tố nào quyết định? Vì sao con người không trường sinh bất tử? Và còn nhiều câu hỏi về tuổi thọ của con người chưa có lời giải đáp thỏa đáng. Cho đến gần đây, các nhà khoa học đã khám phá ra một phần bí ẩn của tuổi thọCác nhà khoa học phát hiện trong cơ thể, quá trình lão hóa được kiểm soát không chỉ bởi các đồng hồ sinh học đặc biệt của toàn cơ thể mà còn rất nhiều “đồng hồ” đặt ở trong từng tế bào. Trước đây các nhà khoa học cho rằng, các tế bào trong cơ thể có số lần phân chia vô hạnHayflik đã làm đông lạnh tế bào đã phân chia được 30 lần. Sau một thời gian lại hoạt hóa cho tế bào này phân chia tiếpCon người sinh ra là để nhận cái chết [4]Mạng sống này càng ngày càng giảm dần, bảo đảm đó là triệu chứng phải đi đến cái chết, vậy hãy thường xuyên suy gẫm về lẽ thật này. Đó là điều chúng ta phải biết để mở con mắt pháp cho sáng mà nhìn cuộc đời đúng mới mở mắt chào đời, thế gian chỉ nói bốn chữ “mở mắt chào đời” thôi, nhưng phải hiểu thêm là mở mắt chào đời cũng đồng nghĩa là “chào đón cái chết”. Vì con người có sinh thì phải có tử, nên khi chào đời cũng là chào cái chếtChúng ta là người học đạo nên nói thẳng không tránh né, không sợ, nghĩa là sinh đi đôi với tử, chào sinh tức là chào tử, rõ ràng là như vậy. Và dù muốn dù không, là người tầm thường bình dân cho đến hạng sang cả, hạng vua chúa gì rồi cũng phải chấp nhận cái chếtChết có thật đáng sợ hay không [5]Biết rõ cõi chết là điều chắc chắn và là một hiện tượng tự nhiên mà mọi người phải đương đầu, chúng ta không nên sợ chết. Theo bản năng, tất cả chúng ta đều sợ chết vì chúng ta không biết làm sao để tránh được chếtMột đứa nhỏ ra đời đem niềm vui và hạnh phúc cho những người thân yêu. Dù người mẹ đau đớn cùng cực lúc sanh nhưng vẫn vui mừng và thích thú ngắm nhìn đứa con mới sanhTuy nhiên đứa trẻ lọt lòng ra đã khóc hình như nó muốn nói ra nó cũng phải chịu đau khổ của kiếp người. Đứa trẻ trở thành một thiếu niên rồi trưởng thành, tạo các loại hành vi tốt và xấuTại sao con người phải trải qua cái chết về thể xác? [6]Tại sao con người phải trải qua cái chết về thể xác?. Thiên tạo nên con cái của Ngài cho sự sống đời đời thì tại sao cái chết thể xác lại nhập vào thế gian?. Được tạo dựng theo hình ảnh và họa ảnh của Chúa, Thiên Chúa đã “tạo ra con người để họ được trường tồn bất diệt” Kn 2,23GLCG 1006 “Trước cái chết, bí ẩn về thân phận con người lên cao đến tột độ”. Nhưng, đức tin cho chúng ta biết, chết là tiền công trả cho tội lỗi Rm 6,23’”.Vì sao con người không trường sinh bất tử? [7]Vì sao có người sống thọ, có người không thọ? Tuổi thọ do yếu tố nào quyết định? Vì sao con người không trường sinh bất tử? Và còn nhiều câu hỏi về tuổi thọ của con người chưa có lời giải đáp thỏa đáng. Cho đến gần đây, các nhà khoa học đã khám phá ra một phần bí ẩn của tuổi thọCác nhà khoa học phát hiện trong cơ thể, quá trình lão hóa được kiểm soát không chỉ bởi các đồng hồ sinh học đặc biệt của toàn cơ thể mà còn rất nhiều “đồng hồ” đặt ở trong từng tế bào. Trước đây các nhà khoa học cho rằng, các tế bào trong cơ thể có số lần phân chia vô hạnHayflik đã làm đông lạnh tế bào đã phân chia được 30 lần. Sau một thời gian lại hoạt hóa cho tế bào này phân chia tiếpCon người có thể trở nên bất tử? [8]Tuổi thọ trung bình của con người đang có xu hướng gia tăng khi các loại thuốc và công nghệ của chúng ta ngày càng tiến bộ. Nếu tuổi thọ con người tiếp tục kéo dài, liệu một ngày nào đó chúng ta có thể trở nên bất tử hay không?Bà qua đời vào năm 1997, hưởng thọ 122 tuổi, theo sách Kỷ lục Thế giới Guinness. Trong một nghiên cứu được công bố trên tạp chí Nature Communications vào tháng 5/2021, các nhà khoa học kết luận rằng con người có thể sống tối đa từ 120 đến 150 nămCông nghệ có thể giúp con người tải những kỷ niệm và tính cách của họ lên avatar ảo trong tương lai.. Để trở nên bất tử, con người cần phải ngăn cản quá trình lão hóa của cơ thểCon người là ai ? Từ đâu đến ? Đi về đâu ? Tại sao ? Mục tiêu là gì ? trong kiếp nhân sinh của Đạo Phật [9]Con người có một cơ thể vật chất mà giác quan của chúng ta có thể cảm nhận trực tiếp hay xuyên qua những dụng cụ. Cơ thể vật chất này bao gồm những năng lực và những tính chất luôn luôn biến hay vật chất cũng được giải thích là cái gì tự mình biểu hiện thành hình.. Theo Phật Giáo, vật chất được cấu thành do bốn nguyên tố căn bản là Pathavi Đất, Apo Nước, Tejo Lửa và Vayo Gió.Nếu không có nguyên tố Đất, vật thể không thể chiếm không gian. Tính chất cứng hay mềm chỉ là hai điều kiện tương đối của nguyên tố Đất1 Chết là gì? Cảm giác lúc chết ra sao? Có đáng sợ không? [10]Có phải bạn đã từng một lần trong đời tò mò về cái chết đúng không? Bạn tự hỏi “Chết là gì? Cảm giác lúc chết ra sao? Có đáng sợ không?” mà không biết ai có thể cho bạn đáp án chính xác. Hãy cùng thử đọc bài viết này để xem bài viết này có mang đến cho bạn những thông tin bạn cần không nhé!Quá trình chấm dứt này diễn ra vĩnh viễn, không thể bị phục hồi bởi bất kỳ yếu tố khoa học nào. Tuy nhiên, nhiều tín ngưỡng, tôn giáo cho rằng chết là khởi đầu của sự sống việc kêu một ai đó chết đi rồi kể lại cảm giác lúc chết là một chuyện… hết sức phi lý và ngớ ngẩn.. Chính vì cái chết quá huyền bí nên sức hấp dẫn của nó đối với các nhà khoa học vô cùng lớnVì sao con người không trường sinh bất tử? [11]Vì sao có người sống thọ, có người không thọ? Tuổi thọ do yếu tố nào quyết định? Vì sao con người không trường sinh bất tử? Và còn nhiều câu hỏi về tuổi thọ của con người chưa có lời giải đáp thỏa đáng. Cho đến gần đây, các nhà khoa học đã khám phá ra một phần bí ẩn của tuổi thọCác nhà khoa học phát hiện trong cơ thể, quá trình lão hóa được kiểm soát không chỉ bởi các đồng hồ sinh học đặc biệt của toàn cơ thể mà còn rất nhiều “đồng hồ” đặt ở trong từng tế bào. Trước đây các nhà khoa học cho rằng, các tế bào trong cơ thể có số lần phân chia vô hạnHayflik đã làm đông lạnh tế bào đã phân chia được 30 lần. Sau một thời gian lại hoạt hóa cho tế bào này phân chia tiếpChết là một phần của sự sống [12]Đứng trước căn bệnh hiểm nghèo và cái chết ập đến, hầu hết con người đều bàng hoàng, sợ hãi… khi mà trong tiến trình sống thì họ rất cang cường! Vậy tại sao con người sợ chết?. Điều trị căn bệnh “sợ chết”, đức Phật đã nhìn rõ và thấu tỏ bản chất của con người là tham ái, dính mắc và yếu đuốiThật quan trọng để tỉnh thức về sự chết – để quán chiếu rằng con người sẽ không sống mãi trên cuộc đời bằng cái thân “ngũ uẩn” 1. Nếu ta không tỉnh thức về sự chết, thì ta sẽ không tận dụng tất cả những thuận lợi của đời sống con người quý giá mà ta đang ta chấp nhận rằng sự chết là một phần của sự sống, thế thì khi nó đến, ta có thể đối diện một cánh dễ dàng.. Khi chúng ta biết rõ trong thâm tâm, sự chết sẽ đến nhưng vẫn lẩn tránh suy nghĩ về nó một cách cố ý; như vậy có nghĩa là chúng ta không hiểu về sự vô thường trong hoàn cảnh và đời sốngTại sao con người sinh ra rồi lại chết đi? [13]Tại sao con người sinh ra rồi lại chết đi? Có bao giờ bạn tử hỏi ý nghĩa của sự hiện hữu của bản thân chúng ta trên cõi đời này? Tại sao khi sinh ra để sống và cả cuộc đời nỗ lực để sống nhưng kết cục không một một ngoại lệ nào tồn tại đó là nhận lấy cái chết. Đây có lẽ là mâu thuẫn mà mỗi chúng ta đều trăn trở hằng đêm khi nghĩ về nóNhưng bài viết sẽ mang lại cho bạn cái nhìn tổng quan và cởi mở nhất về sự tồn tại của sinh mệnh mỗi chúng ta. Chúng ta được gọi là những sinh linh bé bỏng năm trong vòng tay ấm áp của bố mẹPhải! “Chào đời” là chào đón sự sống nhưng cũng đồng nghĩa với chào đón cái chết “chào sinh tức là chào tử”. Đây là quy luật tất yếu, điều kiện chủ chốt trong vòng tuần hoàn của trời đấtSao lại là cái chết [14]Françoise Dastur là nhà triết học, giáo sư danh dự Trường Archives Husserl De Paris. Là chuyên gia về triết học Đức, bà từng đề cập trong nhiều tác phẩm của mình vấn đề về cái chết, như một minh chứng về sự hữu hạn của con sách nằm trong bộ Thú vui tư duy, bộ sách triết học dành cho trẻ em. Bắt đầu với một câu hỏi khó “tại sao lại phải chết?”, Françoise Dastur đã dẫn dắt độc giả tìm hiểu sâu hơn về vấn đề cái chết Các nhà triết học đã suy tư về cái chết như thế nào? Liệu chúng ta có quen được với ý nghĩ rồi mình cũng sẽ chết hay không? Làm thế nào để vượt qua nỗi sợ chết…Bà quy tụ quanh mình nhiều nhà tư tưởng, nhà triết học, nhà văn, và cùng thực hiện dự án Triết học cho Trẻ em.. “Tại sao lại phải chết? Trong tất cả những câu hỏi mà trẻ nhỏ đặt ra, hẳn đó là câu khó trả lời nhấtCó thực sự chúng ta “chết vì già”? [15]Dân trí – Hầu hết mọi người đều cho rằng, cái chết thông thường theo quy luật là vì tuổi già. Tuy nhiên, về mặt kỹ thuật, tuổi già thực sự không phải là nguyên nhân gây tử này sau đó được chia nhỏ ra, với những người 65-74 được coi là “trẻ tuổi”, những người 75-84 là “trung niên” và bất kỳ ai 85 trở lên sẽ gọi là “già”, theo Tiến sĩ Niharika Suchak, phó giáo sư tại Khoa Lão khoa tại Đại học Y khoa Đại học Bang Florida và giám đốc y tế của Big Bend Hospice, Tallahassee, Florida.. “Một người không chết vì tuổi già nhưng nhiều người chết ở tuổi giàTuy nhiên, điều này không có nghĩa là tất cả những người trên 65 tuổi sẽ nhanh chóng suy giảm với cùng một tốc độ. Bà Suchak cho biết “Tùy theo sự di truyền, hành vi lối sống, kinh nghiệm sống và sinh lý con người hồi còn trẻ mà khi về già sức khỏe có suy giảm hay khôngCái chết có ý nghĩa gì đối với sự tiến hóa của con người? [16]Khi khái niệm “cái chết” xuất hiện từ bộ não người nguyên thủy, nó đã ám ảnh chúng ta bởi hai câu hỏi cơ bản nhất Tại sao con người chết? Tại sao bạn lại chết theo cách này?. Charles Darwin khi còn trẻ cũng cảm thấy bối rối trước câu hỏi này,và ông nghĩ rằng mình có thể đã tìm ra câu trả lờiÔng đã viết câu này trong đoạn cuối của cuốn sách “Nguồn gốc các loài” “Vì vậy, mục tiêu cao quý nhất mà chúng ta có thể tưởng tượng, đó là sự xuất hiện của các loài động vật bậc cao, xuất hiện ngay sau các cuộc chiến tranh tự nhiên, nạn đói và cái chết”.. Ở một góc độ nào đó, Darwin hoàn toàn đúng theo nghĩa hẹp tư tưởng được lồng vào thuyết tiến hóa của chọn lọc tự nhiên là sự sống phải trả giá bằng cái chếtTừ một góc nhìn đơn giản và rõ ràng hơn, những thuộc tính chúng ta quan sát và đánh giá từ cuộc sống, bao gồm sự thích nghi chính xác với môi trường, cấu trúc cơ thể phức tạp, những khả năng tuyệt vời và đa dạng, tất cả đều cần được xây dựng thông qua một số lượng đáng kể những cái chết.. Đây là một ví dụ đơn giản,hãy tưởng tượng một loài gồm cá thể sống trong Vườn Địa Đàng với các nguồn tài nguyên cân bằngTại sao con người phải chết hả mẹ? – Dạy con [17]Tôi nhớ rất rõ ngày đầu tiên con gái bé nhỏ của mình lờ mờ nhận ra khái niệm về cái chết, đó là khi cháu hơn 4 tuổi. Sau khi đến viếng một cụ già trong họ, cháu khóc nhiều và rất hoảng sợ, cháu cứ nhắc đi nhắc lại là “con không muốn lớn lên, không muốn già đi và phải chết”.Tôi bảo con là nếu ăn nhiều loại rau đó thì sẽ “trẻ mãi không già” và không già thì không sợ chết nữa. Quả nhiên là từ đó trở đi, cháu thường xuyên ăn húng chó và cảm thấy rất tự tin, sự tự tin của trẻ con…Cháu đã biết rằng không phải đợi đến lúc già người ta mới lìa đời, mà có khi chỉ vì bệnh tật, ốm đau, tai nạn…con người cũng có thể sớm chia tay cuộc sống. Nhưng giờ đây con đã 8 tuổi, và may thay là con đủ hiểu biết để mẹ có thể chia sẻ những gì vẫn nghĩ về cái người không chết vì tuổi già [18]Theo trang Life Little Mysteries, con người trong thực tế chỉ chết vì các tổn thương chẳng hạn như do ngã hoặc tai nạn hay bệnh tật ví dụ như ung thư.. Các chuyên gia quả quyết, con người không bao giờ chết vì tuổi giàMặc dù có nhiều cao tuổi mắc phải các vấn đề về sức khỏe nhưng trong thực tế, bệnh tật không tự động đi kèm với quá trình lão hóa. Nói một cách khác, tuổi trẻ không bảo đảm cho bạn sức khỏe tốt và tuổi già không đồng nghĩa với sức khỏe yếu kémChúng ta chỉ chắc chắn về một điều, các tế bào sống có vòng một tuổi thọ nhất định. Dẫu vậy, nó không có nghĩa một sinh vật sống đơn giản sẽ chết khi các tế bào của mình lão hóaCon người sinh ra từ đâu đến và chết đi về đâu [19]Con người sinh ra từ đâu đến và chết đi về đâu là một đề tài bí ẩn. Kiếp sống mỗi con người ai ai cũng phải trải qua 4 giai đoạnTừ cổ chí kim, từ thời vua chúa đến bây giờ, không một ai thoát khỏi cái chết.. Chúng ta, ai cũng trải qua những giai đoạn nêu trên, nhưng có giây phút nào chúng ta chạnh lòng tự hỏi “Mình là ai, từ đâu đến và sẽ về đâu khi một ngày nào đó mình chết đi?” hay bứt rứt vì câu “Tại sao con người lại có mặt trên thế gian này để một ngày nào đó con người lại phải chếtĐể tìm câu trả lời đó, xin mời bạn hãy cùng đi tìm câu trả lời con người sinh ra từ đâu đến và chết đi về đâu. Khái quát bốn giai đoạn sinh lão bệnh từ của kiếp ngườiĐau khổ và Sự chết [20]Đau khổ và sự chết, một thực tại hiển nhiên mà không ai dám chối cãi, nhưng tâm lý chung thì ai cũng sợ và muốn quên nó. Chân lý hiển nhiên nhất lại là chân lý dễ quên nhất, để đến khi con người đối diện với sự chết thì mới giật mình tỉnh thức, như một khẩu ngữ trong dân gian “chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ”Vậy con người nói chung nhìn vào đau khổ và sự chết như thế nào, nó có ý nghĩa và giá trị ra sao, cũng như con người cần phải chấp nhận đau khổ và sự chết bằng cách nào?. Với cách nhìn nhận thông thường, chết là một cuộc vĩnh biệt đơn độc và hãi hùng nhấtCác triết gia xưa nay đều mải miết đi tìm lời giải đáp cho câu hỏi Con người từ đâu đến và đi về đâu? Tại sao con người lại đau khổ và phải chết? Nhiều triết thuyết ra đời để lý giải cho câu hỏi này. Những triết thuyết mang chữ “duy” không giải đáp rốt ráo về nguyên lý của sự chết8 Vấn đề linh hồn trong đạo Phật [21]ạo lý luân hồi thường được người ta hiểu một cách nông cạn. Hầu hết mọi người khi nghe hai tiếng Luân Hồi đều nghĩ đến một sự tiếp nối sinh hoạt trong nhiều xác thân của một chiếc linh hồn cố địnhThực ra, đạo Phật chủ trương rằng sau khi con người chết, không có cái gì thoát ra ngoài xác thân để rồi nhập vào một xác thân khác cả. Như chúng ta đã thấy trong bài trước, đạo Phật dạy rằng sinh mạng là sự cấu hợp liên tục của ngũ uẩn, tức là những yếu tố sinh lý, tâm lý sắc, thọ, tưởng, hành, thứcNhững tác dụng tinh thần nầy chỉ có thể “hiện hành” được khi có căn cứ phát sinh. Căn cứ phát sinh đó là phần thể xác, sinh lý; cũng vì thế mà thể xác được gọi là thân cănHành vi tự sát [22]Những tiến bộ trong khoa học, vận động chính sách và giảm kỳ thị đã dẫn đến sự tiến hóa trong tất cả các thuật ngữ liên quan đến tự sát, bao gồm cả những khái niệm đã được định nghĩa ở trên. Ý định tự sát Ý định tự kết liễu cuộc đời mình bằng cách thực hiện hành vi tự sátNhững người sống sót sau toan tự sát Những người có kinh nghiệm cá nhân của riêng họ với các ý định hoặc ý định tự sát; thường quan trọng trong phong trào vận động phòng chống tự tử; Những người sống sót trong toan tự sát đôi khi tham gia lực lượng với những người ủng hộ khác ví dụ, Những người sống sót sau mất mát. Người sống sót sau mất mát tự sát hoặc người mất tích tự tử Các thành viên gia đình hoặc bạn bè của một người chết do tự tửChết vì tự tử Ngôn ngữ được đề xuất này được ưu tiên hơn cụm từ “cam kết tự sát”. Các ngôn từ đơn giản khác cũng được chấp nhận ví dụ, “tự sát”, “kết liễu cuộc đời cô ấy”, “lấy đi mạng sống của anh ấy”.Cổng thông tin điện tử [23]Dù tò mò nhưng không phải ai cũng biết điều gì sẽ xảy ra sau khi chúng ta trút hơi thở cuối cùng.. Sau khi một người qua đời, trái tim ngừng đập cũng là lúc linh hồn rời khỏi xácCùng điểm qua 11 hiện tượng trên cơ thể người sau khi chết qua góc nhìn khoa học. Khi một người chết đi, tim ngừng đập và máu trong cơ thể sẽ không còn lưu thông nữaGiống như hiện tượng tụ máu, phần thân tiếp xúc bên dưới sẽ nhanh chóng chuyển sang màu tím tái. Ngược lại, các bộ phận thuộc phần cơ thể bên trên có màu trắng bệnh, nhợt nhạt do lượng máu phân bổ không đồng [24]Bởi vì người thế gian thường nói sống chết, rồi hiểu sống là điểm khởi đầu và chết là điểm cuối của cuộc đời. Nghĩa là cho chết là hết, là điểm cuối, là xong cuộc đờiNhưng trong Phật pháp thì không phải vậy, dạy người tu hành luôn nhớ chết để rồi sống, chứ không phải chết là hết. Nghĩa là chết đời này để sống một đời kế tiếp, tức đời này được coi như là một trạm chuyển tiếp chứ không phải là điểm cuối cùng, rõ ràng là như sống hiện tại của chúng ta hiện nay là tiếp nối của quá khứ. Như vậy, cuộc đời hiện tại là trạm chuyển tiếp, từ trạm này chuyển tiếp qua trạm vị laiVì sao người qua đời phải che mặt bằng một tấm vải trắng? [25]Sau khi một người chết đi, cơ thể mất quyền kiểm soát não bộ, mọi hoạt động sinh lý bình thường sẽ ngừng lại. Cơ thể lúc này không còn khả năng tạo ra kháng thể chống lại vi khuẩnHiện tượng thối rữa sau khi chết của con người bắt nguồn từ điều này.. Ngoài những vi khuẩn đã tồn tại ở trong cơ thể người, những vi khuẩn khác sẽ được sản sinh ra sau khi một người chếtHầu hết các loại vi khuẩn này đều vô hại đối với cơ thể người và không thể lây truyền, nhưng vẫn có một số ít trong số chúng, giống như vi rút cúm sẽ lây truyền trong không khí ở khoảng cách ngắn.. Vì vậy, để ngăn chặn vi khuẩn, vi rút có hại từ đường hô hấp của người đã khuất thải ra ngoài, người ta sẽ phủ khăn trắng lên mặt người đã tham khảo RỐI LOẠN TÂM THẦNPHÒNG CHỐNG MA TÚYĐIỀU TRỊ VÀ PHCNNGHIÊN CỨU KHOA HỌCQUAN HỆ QUỐC TẾĐỘI NGŨ CHUYÊN MÔNTIN TỨC SỰ KIỆN VIDEO ​ HOA NGHỆ THUẬT THỐNG KÊ TRUY CẬP MẠNG SỐNG MONG MANH - CÁI CHẾT LÀ ĐIỀU CHẮC CHẮNĐó là câu châm ngôn nổi tiếng trong Đạo đang xem Tại sao con người lại chết Biết rõ cõi chết là điều chắc chắn và là một hiện tượng tự nhiên mà mọi người phải đương đầu, chúng ta không nên sợ chết. Theo bản năng, tất cả chúng ta đều sợ chết vì chúng ta không biết làm sao để tránh được chết. Chúng ta thích bám víu vào đời sống, vào thân xác của chúng ta, vì vậy trở nên đầy tham dục và luyến đứa nhỏ ra đời đem niềm vui và hạnh phúc cho những người thân yêu. Dù người mẹ đau đớn cùng cực lúc sanh nhưng vẫn vui mừng và thích thú ngắm nhìn đứa con mới sanh. Người mẹ cảm thấy được đền bù xứng đáng sau nhiều khó khăn đau đớn phải chịu đựng. Tuy nhiên đứa trẻ lọt lòng ra đã khóc hình như nó muốn nói ra nó cũng phải chịu đau khổ của kiếp người. Đứa trẻ trở thành một thiếu niên rồi trưởng thành, tạo các loại hành vi tốt và xấu. Rồi nó trở nên già nua, và cuối cùng từ giã cõi đời này, bỏ lại bạn bè và thân quyến đau buồn Đó là bản chất cuộc sống của một con người. Con người cố gắng tránh khỏi nanh vuốt của tử thần nhưng không một ai có thể thoát khỏi. Đến lúc gần chết, đầu óc liên tưởng đến của cải tích lũy, và lo sợ quá đáng về những đứa con thân yêu của mình. Cuối cùng, nhưng không kém phần quan trọng, con người lo lắng quá sức về thân xác quý báu của mình; mặc dù với sự chăm sóc chu đáo và cẩn trọng nhưng nay đã suy nhược, kiệt quệ và tan rã. Thật đau đớn khi phải xa lìa thân xác. Không thể chịu đựng được thế nhưng không tránh nổi. Đó là tâm trạng của mọi người khi từ giã cõi đời này với than vãn rền rĩ. Sự đau đớn về cái chết thật là khủng khiếp, đó là thái độ của kẻ do ngu muội mà CHẾTCon người lo âu không phải vì ngoại cảnh mà vì hy vọng và tưởng tượng về đời sống tương lai của mình. Cõi chết, chẳng hạn, tự nó không khủng khiếp và khiếp sợ hay kinh hãi chỉ do tâm trí của chúng ta tưởng tượng mà ra. Chúng ta thường không đủ can đảm để đối đầu với ý tưởng về cái chết. Với những kẻ không dám đối đầu với thực tế, thì khổ đau thật sự khủng khiếp và không thể chấp nhận được. Nhưng nếu chúng ta biết đương đầu với sự thật, nó sẽ làm dịu bớt hay loại trừ cái khủng khiếp của sự sợ hãi. Đời sống ví như một viên đạn lao tới mục tiêu, tức là cái chết. Hiểu như vậy, chúng ta phải can đảm trực diện với hiện tượng tự nhiên này. Muốn được tự do trong đời sống, chúng ta phải không sợ chết. Sợ hãi chỉ đến với những kẻ không hiểu quy luật thiên nhiên. "Dù ở đâu đi nữa, nếu có phát xuất, thì sợ hãi chỉ phát xuất nơi người mất trí điên khùng và không bao giờ phát xuất nơi người khôn ngoan". Đó là lời Đức Phật dạy trong Kinh Anguttara Nikaya. Sợ hãi chỉ là trạng thái của tâm thần. Khoa học cho ta thấy quá trình của một cái chết ra sao? Cái chết chỉ là sự hao mòn sinh lý của cơ thể con người. Chúng ta đừng sợ hãi và tưởng tượng hay tiên đoán về những sự khủng khiếp không bao giờ đến để tìm cách chống lại. Một thầy thuốc nổi tiếng, Sir William Osler nói như sau "Theo kinh nghiệm hành nghề của tôi, tôi thấy hầu hết những người chết không đau đớn và sợ hãi".Một nữ y tá lão thành nói "Hình như thảm kịch lớn nhất đối với mọi người là suốt đời bị nỗi sợ chết ám ảnh. Khi chết đến, ta thấy rằng nó cũng tự nhiên như bản chất cuộc sống. Rất ít người sợ chết khi đó sống trọn cuộc đời. Theo kinh nghiệm của tôi, tôi chỉ thấy có một người có vẻ sợ hãi - một phụ nữ đã làm một điều dữ cho người chị mình nay đã quá trễ để hối cải"."Một điều lạ lùng và đẹp đẽ sẽ đến với dù là đàn ông hay đàn bà khi họ đã sống trọn đời. Tất cả sợ hãi, khiếp đảm đều biến mất. Tôi thường ngắm thấy tia sáng bình minh hạnh phúc trong ánh mắt của họ khi họ nhận thức điều đó đúng. Đó là tất cả ơn huệ của Tạo Hóa".Vì tham sống nên sự sợ chết được hình thành một cách thiếu tự nhiên. Nó tạo sự lo âu trong đời sống. Vì vậy, con người sẽ không bao giờ dám mạo hiểm làm điều gì cho dù đó là lẽ phải. Họ sống trong sợ hãi, lo lắng về bệnh tật và các tai nạn có thể sẩy ra cướp mất mạng sống quý giá của mình. Nhận thức chết là điều không tránh nổi, kẻ yêu đời sống trần thế sẽ đắm trong nhiệt thành cầu nguyện với niềm hy vọng linh hồn sẽ được lên thiên đàng. Không một ai có hạnh phúc giữa cơn lốc của sợ hãi và hy vọng như vậy. Đúng thật khó có thể coi thường hay không lưu ý đến những bộc phát tự nhiên của bản năng để tự bảo vệ. Tuy nhiên có một phương pháp để vượt qua sự sợ hãi. Hãy quên đi quan niệm về cái `tôi`; hãy đem tình thương vị kỷ hướng ra ngoài có nghĩa là làm lợi ích cho nhân loại và tỏ tình thương với người khác. Bất cứ ai không quên sự thật rằng một ngày nào đó mình sẽ chết và cái chết không thể tránh khỏi, sẽ hăng hái chu toàn nhiệm vụ với đồng loại trước khi chết, làm được như vậy thì bấy giờ cũng như mai hậu mọi người chắc chắn sẽ chiêm ngưỡng kính phục. Say mê phục vụ người khác, chẳng bao lâu chính bạn sẽ thoát khỏi cái tự kỷ luyến ái nặng nề, mơ ước, kiêu căng, tự phụ, và tự VÀ CHẾTBệnh và chết là việc sẩy ra tự nhiên trong đời sống của chúng ta, và chúng ta phải chấp nhận điều đó với sự hiểu biết. Theo thuyết tâm lý hiện đại, nguyên nhân căng thẳng tinh thần là do không dám đương đầu và chấp nhận sự thực ở đời. Nếu không vượt qua hay khắc phục được sự căng thẳng đó sẽ gây nên bệnh tật. Trong khi bệnh hoạn mà quá lo lắng hay thất vọng chỉ làm cho bệnh tăng lên. Đối với những người có tâm hồn và hành động trong sạch, chết chẳng có gì đáng sợ. Mạng sống của chúng ta gồm có tâm trí và thể xác hợp thành và vì vậy tâm trí và thể xác không chết riêng. Nghiệp báo do những hành động xấu của chúng ta đã gây nên trong đời trước theo chúng ta vào lúc tái sanh khiến chúng ta phải chịu những khổ đau trong đời này. Những khổ đau đó có thể tránh khỏi nếu chúng ta cố gắng tạo công đức, sống một cuộc đời đạo hạnh, và có những hành động tốt bất cứ ở đâu hay bất cứ lúc nào. Làm như vậy, chúng ta có thể đương đầu với cái chết một cách can đảm và thực tế. Theo lời Phật dạy, chúng ta không nên tin tưởng vào một vị "cứu tinh" nào có thể lĩnh gánh nặng, và cứu vớt chúng ta khỏi hậu quả do những hành động sai lầm của chúng ta . Chúng ta luôn luôn nhớ tới lời khuyên của Đức Phật "Hãy tin vào mình để tự cứu, hãy gắng sức và chuyên cần`. Người Phật Tử không sầu thảm và bi thương trước cái chết của thân nhân và bạn bè. Không có cái gì có thể ngăn cản được bánh xe nhân quả. Khi một người chết, nghiệp do họ tạo nên sẽ theo họ đến cuộc đời mới. Kẻ quen, người thân, bạn bè và thân quyến chỉ có thể tiễn đưa người chết đến huyệt mà thôi trong khi người chết mang theo những hành động tốt hay xấu của mình. Những người còn sống nên chịu đựng sự mất mát trong bình tĩnh và hiểu biết. Chết là một tiến trình không thể tránh khỏi ở thế gian này. Đó là một điều chắc chắn trong vũ trụ này. Cánh rừng có thể trở thành đô thị và đô thị có thể trở thành bãi cát. Núi có thể biến thành hồ. Sự biến dạng có thể xẩy ra ở khắp nơi duy chỉ có cái chết là điều không đổi. Tất cả mọi thứ chỉ là tạm bợ. Chúng ta có cha ông, và cha ông của chúng ta cũng có cha ông, nhưng bây giờ họ ở đâu? Tất cả đều đã quá nghe kẻ ngụy biện cho rằng chúng tôi đang trình bày một quan niệm yếm thế bi quan. Đó là quan điểm thực tế nhất của chủ nghĩa hiện thực. Tại sao chúng ta lại không thực tế mà mù quáng trước những sự kiện thực tế đó? Có phải cái chết thiêu đốt mọi thứ? Đúng vậy! Nhưng đừng quên điều này Cái chết khiến mọi người hiểu rõ số phận của mình là dù cao sang đến đâu, hay kỹ thuật và y khoa tiến bộ đến đâu đi chăng nữa cái chết vẫn như nhau Hoặc ở trong quan tài hay trở thành một nắm tro tàn. Sống và chết là một quá trình liên tục cho đến khi chúng ta trở nên hoàn THƠM CÒN MÃIĐức Phật dạy "Thân xác của con người tuy thành tro bụi nhưng danh tiếng của họ vẫn còn". Ảnh hưởng của kiếp trước đôi khi rất sâu và mạnh hơn ảnh hưởng của thân xác đang sống với một số khả năng hạn hẹp. Đôi khi chúng ta cảm nghĩ và hành động theo tư tưởng của những người mà xác thân đó thành tro bụi. Tư tưởng đó rất quan trọng trong mỗi hành động của chúng ta. Mỗi người sống là một phần thân xác của tổ tiên đã khuất. Trong ý nghĩ này, chúng ta có thể cho rằng những bậc anh hùng thời đại, những triết gia vĩ đại, các hiền triết, những thi nhân và nhạc sĩ của mỗi dân tộc đang sống với chúng ta. Vì chúng ta liên hệ đến những liệt sĩ và những nhà tư tưởng trong quá khứ, chúng ta có thể chia sẻ những tư tưởng khôn ngoan, những lý tưởng cao quý, và cả đến âm nhạc bất diệt qua nhiều thời đại. Dù rằng thân xác đó chết, nhưng ảnh hưởng của họ vẫn còn. Xác thân chẳng là gì cả, nó chỉ là sự tổng hợp trừu tượng, một hỗn hợp luôn luôn thay đổi của các thành phần hóa học. Con người phải hiểu rằng đời sống của mình như một giọt nước trong một con sông đang chảy và nên vui vẻ đóng góp một phần của mình cho dòng sông cuộc hiểu rõ bản chất của đời sống, con người sẽ bị chìm đắm trong vũng bùn ngu muội của thế gian và rên rỉ khóc than. Nhưng khi hiểu được thực chất của mình, con người sẽ từ bỏ tất cả những cái tạm bợ và tìm trạng thái Vĩnh Cửu. Trước khi đến trạng thái Vĩnh Cửu, con người phải đương đầu với cái chết này đến cái chết khác. Vì cỏi chết không nghĩa lý gì, con người không nên ngăn chặn sự tiếp diễn không ngừng cái vòng sanh Đạo Phật, không có kiếp sống đầu và kiếp sống cuối cùng của chúng ta trên thế gian này. Nếu bạn làm điều thiện với lòng tin tưởng, bạn sẽ có một kiếp sau tốt đẹp hơn. Mặt khác, nếu bạn cảm thấy bạn không muốn tái sanh mãi mãi, và muốn đi đến cứu cánh đó, bạn phải cố gắng phát triển tâm trí, loại bỏ mọi tham dục và tinh thần ô trược .TRIẾT LÝ ĐẠO PHẬTMột vị Thánh cao thượng đã đạt đến mức toàn hảo không khóc than khi những người thân và những người gần gũi qua đời vì Ngài đã hoàn toàn gột sạch hết mọi cảm xúc. Ngài A Na Luật, một vị A La Hán, không khóc than khi Đức Phật qua đời. Tuy nhiên Ngài A Nan lúc đó chỉ là một Tu Đà Hoàn mới đạt được quả vị thứ nhất trong các bậc Thánh, đã không kìm giữ được khóc than. Các tỳ kheo than khóc phải nhớ quan điểm của Đức Phật về những hoàn cảnh có bản chất như vậy"Ông A Nan! Có phải Đức Phật đã dạy chúng ta rằng những gì sanh ra, những gì tồn tại và những gì duyên hợp đều đi đến tan rã Thành, Trụ, Hoại, Diệt? Đó là tính chất của duyên hợp. Khi duyên hợp xuất hiện rồi lại mất đi - có thành thì phải có hoại - Và khi những duyên hợp đó hết, Tịch Tịnh hiện tiền".Những lời dạy trên đây mô tả nền móng cấu trúc của Triết Lý Phật NHÂN CỦA KHỔ ĐAUNguyên nhân của các buồn phiền và khổ đau là do Luyến Ái dưới mọi dạng thức. Nếu chúng ta muốn tránh khổ đau, chúng ta phải bỏ luyến ái - không phải chỉ luyến ái người mà luyến ái của cải nữa. Đó là sự thực căn bản, là bài học mà cái chết dạy ta. Luyến ái cung cấp cho chúng ta nhiều thứ để thỏa mãn cảm xúc của chúng ta, và dẫn ta vào con đường trần tục. Nhưng cuối cùng luyến ái trở thành nguyên nhân của đau khổ. Nếu không học điều này, cái chết có thể tấn công và khủng bố chúng ta. Sự kiện này đã được Đức Phật soi sáng rõ ràng. Ngài dạy "Cái chết sẽ mang con người đi khỏi dù người đó cố bám lấy con cái và của cải, giống như một trận lụt lớn cuốn sạch cả ngôi làng đang ngủ".Lời dạy này ngụ ý là nếu ngôi làng đó tỉnh thức và cảnh giác thì có thể tránh khỏi sự tàn phá của lũ CŨNG PHẢI CHẾTChúng ta hãy nghiên cứu Đức Phật giải quyết vấn đề cho hai người, vì luyến ái mà cái chết làm cho đau khổ. Một người là Bà Kisagatomi. Đứa con trai duy nhất của bà ta bị rắn cắn chết. Bà ta bồng đứa con trai chết đến cầu cứu Đức Phật. Đức Phật bảo Bà hãy đem đến cho Đức Phật một vài hạt giống cải mù tạc của một gia đình không có ai chết, Đức Phật sẽ chữa cho. Nhưng Bà ta không thể tìm thấy một gia đình nào mà không có người chết. Tất cả các gia đình mà Bà đã đến thì không nhà nào là không khóc than hay đã khóc than về cái chết của người thân vào một lúc nào đó. Bà đã hiểu sự thực đắng cay cái chết rất phổ biến. Cái chết giáng xuống tất cả mọi người và không chừa ai cả. Buồn đau là di sản đối với mọi người khác được Đức Phật dạy là Patacara. Trường hợp của Bà này buồn thảm hơn. Chỉ trong một thời gian ngắn, Bà mất hai đứa con, chồng, anh em, cha mẹ và tất cả của cải. Buồn đau đến mất trí, Bà đã lõa lồ chạy như điên như dại trên đường phố cho đến khi gặp Đức Phật. Đức Phật đã giúp Bà trở lại bình thường bằng cách giảng giải cho Bà nghe là cái chết là một hiện tượng tự nhiên của tất cả mọi người."Con đã đau khổ nhiều lần như thế này, chứ không phải lần này thôi, Patacara; con đã đau khổ nhiều lần trong những tiền kiếp của con. Đã lâu, con đau khổ vì cái chết của cha, mẹ, con cái và những người thân của con. Khi con đau khổ như vậy, nước mắt của con thật nhiều hơn nước ở biển cả".Cuối cùng, Patacara nhận thức được cái vô thường của cuộc đời. Patacara và Kisagotami hiểu rõ cái khổ và cả hai đều cảm nhận được sự đau khổ của cái chết . Bằng cách hiểu sâu xa Đế Thứ Nhất của Tứ Diệu Đế về "khổ" thì ba Đế còn lại cũng hiểu được. Ngài nói "Này các tỳ kheo, đây là khổ, nguyên nhân của khổ, đây là diệt khổ, và con đường dẫn đến chấm dứt khổ".NĂM UẨNChết là sự tan rã của Uẩn. Những Uẩn này là thọ, tưởng, hành, thức, và sắc hay vật chất. Bốn nhóm đầu thuộc về tinh thần hay nama, họp thành đơn vị của thức. Nhóm thứ năm, rupa là vật chất hay vật lý uẩn. Sự phối hợp của tâm vật lý đó theo quy ước được đặt cho một cá nhân, một con người hay cái Tôi. Cho nên những cá thể hiện hữu như thế không phải là những cá nhân nào mà là hai thành phần cấu tạo cơ bản của tinh thần và vật chất, thành phần này là những hiện tượng hiếm. Chúng ta không coi năm uẩn là những hiện tượng mà là một thực thể vì lẽ do cái tâm tự lừa dối của chúng ta, do ham muốn bẩm sinh của chúng ta cho những thứ nói trên là của ta để thoả mãn cái Ngã quan trọng của chúng ta sẽ thấy được bộ mặt thật của sự vật nếu chúng ta chịu nhẫn nại và có ý chí . Nếu chúng ta quay vào nội tâm và quán chiếu bề sâu của tâm khảm, chú tâm và nhận xét một cách khách quan, không hề liên tưởng đến bản ngã trong một thời gian như Đức Phật dạy trong kinh Sati Patthana, chúng ta sẽ thấy năm uẩn, không phải là một thực thể mà là một loạt các tiến trình vật chất và tinh thần. Rồi chúng ta không còn lầm lẫn cho cái bề ngoài là thật. Chúng ta sẽ nhìn thấy năm uẩn này phát sanh và biến đi liên tục nhanh chóng. Chúng luôn luôn biến đổi từng phút từng giây, không bao giờ Tĩnh mà Động, không bao giờ là Thực Thể mà luôn luôn Biến SANHBốn uẩn hay thức và ba nhóm của yếu tố tinh thần Thọ, Tưởng, và Hành, tạo thành Nama hay đơn vị của thức, biến chuyển không ngừng, nổi lên rồi biến đi không cùng một khuôn mẫu vì những khuôn mẫu đó cũng biến hóa luôn. Chúng phải lập lại ngay một nền tảng tự nhiên mới Sắc - một lớp vật chất tươi tốt như trước - để hoạt động điều hòa. Nghiệp quả hành động như một định luật, và định luật này điều khiển việc sắp xếp năm uẩn sau khi chết. Kết quả là"tái sanh" .YẾU TỐ VÀ NĂNG LƯỢNGTóm lại, sự phối hợp của năm uẩn gọi là sanh và sự hiện hữu của những uẩn đó được gọi là đời sống. Sự tan rã của chúng gọi là chết tử, và sự tái phối hợp của những uẩn ấy gọi là tái sanh. Tuy nhiên, một người bình thường không dễ dàng gì hiểu được tại sao những cái gọi là uẩn đó lại có thể tái phối hợp. Chúng ta cần hiểu rõ bản chất của các yếu tố năm uẩn, năng lượng tinh thần hay sức mạnh tinh thần, định luật về nghiệp quả, và sự song hành của năng lượng vũ trụ Khí rất quan trọng. Một số người cho rằng cái chết là sự tan rã của năm uẩn và sau đó, chẳng còn gì tồn tại nữa. Có người lại cho rằng chết có nghĩa là sự chuyển tiếp linh hồn từ một thân xác này đến một thân xác khác; và với một số người khác nữa, chết là sự kìm giữ vĩnh viễn một linh hồn chờ đợi ngày Xét Xử..Xem thêm “Cây Xáo Tam Phân Thông Tin Về Công Dụng, Liều Dùng Và Bài Thuốc Tuy nhiên với người Phật Tử, chết chẳng là gì cả mà chỉ là tạm chấm dứt một hiện tượng tạm thời. Chết chưa phải là một sự hủy diệt hoàn toàn của cái được gọi là chúng NHÂN CÁI CHẾTTheo Đạo Phật, Chết xẩy ra do một trong bốn nguyên nhân sau đâyI. Mạng căn hay thọ mạng của chúng sanh mỗi loài đã hết. Cái chết này là mạng triệt AyukkhayaII. Sức hành của Nghiệp tạo nên đời sống đó kiệt. Cái chết này gọi là Khamma-kkhaya Nghiệp dĩIII. Sự chấm dứt cùng một lúc của hai nguyên nhân trên - Ubbayakkhaya .IV. Cuối cùng có thể do những hoàn cảnh bên ngoài như tai nạn, biến cố bất ngờ, hiện tượng thiên nhiên, hay Nghiệp quả từ kiếp trước không đề cập tại điều II. Cái chết này gọi là một sự tương đồng rất đúng để giải nghĩa bốn trường hợp chết trên đây Một ngọn đèn dầu có thể tắt do một trong bốn nguyên nhânI. Bấc trong ngọn đèn đã cháy hết. Điều này giống như cái chết vì thời gian cho một kiếp đó Dầu đó cạn giống như Nghiệp lực đó Dầu và bấc đã cháy hết cùng một lúc giống như cái chết do cả hai nguyên nhân phối hợp đề cập tại I và Hậu quả của các yếu tố bên ngoài như gió thổi làm đèn tắt - giống như chết do các nguyên nhân ngoại nên, Nghiệp quả không phải là nguyên nhân duy nhất của cái chết. Có những nguyên nhân bên ngoài gây ra cái chết. Giáo lý của Đức Phật minh định rõ ràng Nghiệp quả không thể giải thích tất cả những việc xẩy ra trong đời sống của chúng ĐẦU VỚI BIẾN CỐLàm sao chúng ta có thể đương đầu với các điều không tránh được này một cách tốt nhất? Nên tiên liệu và suy nghĩ là cái chết trước sau cũng phải đến. Điều này không có nghĩa là người Phật Tử quan niệm cuộc đời là ảm đạm. Chết là một sự thực, và ta phải đương đầu - và Phật Giáo là tôn giáo của lý trí huấn luyện các đệ tử trực diện với các sự kiện, dù các sự kiện này làm ta không hài lòng. Trưởng Giáo Nanak, vị khai sáng ra Đạo Sikh nói "Thế gian sợ chết, với tôi, chết đem niềm vui". Thật rõ ràng những vĩ nhân và những người cao thượng không sợ chết và sẵn sàng chấp nhận nó. Nhiều vĩ nhân đã hy sinh mạng sống của mình để người khác được hạnh phúc. Tên tuổi của các vị này đã được lưu truyền trên bảng vàng lịch sử thế giới cho hậu CHẾT KHÔNG TRÁNH ĐƯỢCThật là một nghịch lý khi chúng ta thấy cái chết đã cướp đi biết bao sinh mạng của nhân loại nhưng chúng ta ít khi nghĩ đến cái ý tưởng đó là chúng ta cũng thế, trước sau cũng trở thành nạn nhân của tử thần. Vì quá lưu luyến với cuộc đời, chúng ta không muốn mang trong lòng tư tưởng yếu đuối, nhưng thực tế cái chết là một sự thật hiển nhiên. Chúng ta muốn chấm dứt ý nghĩ ghê gớm đó và tự lừa dối mình rằng chết là một điều xa vời, một điều không cần phải lo lắng. Chúng ta phải có đủ can đảm để đương đầu với biến cố ấy. Chúng ta phải sẵn sàng trực diện với sự thực trần trụi này. Chết là điều có thật. Nếu chúng ta nhận thức được như vậy, và biết rằng cái chết không tránh khỏi; chúng ta hãy coi nó như một sự bình thường chứ không phải là một biến cố đáng sợ để khi nó đến, chúng ta sẽ đương đầu với nó một cách bình tĩnh, can đảm và tự PHẬN VÀ TRÁCH NHIỆMBiết rằng một ngày nào đó, cái chết sẽ cướp mạng sống của ta, chúng ta phải bình tĩnh, can đảm và tự tin để làm tròn bổn phận và trách nhiệm với gia đình. Chúng ta không nên chần chừ chu toàn trách nhiệm và bổn phận của chúng ta. Những việc gì có thể làm được hôm nay, đừng để đến ngày mai. Chúng ta không nên phí phạm thì giờ và sống một cách hữu ích. Những bổn phận đối với vợ, chồng và con cái đứng hàng ưu tiên phải được thi hành đúng lúc. Để tránh gây căng thẳng và khó khăn cho gia đình, chúng ta đừng chờ đợi đến phút cuối cùng mới viết di chúc. Cái chết có thể đến với chúng ta bất cứ lúc nào - nó không chừa ai cả và không chờ đợi. Chúng ta nên can đảm trực diện với biến cố tối hậu này với hy vọng và tin tưởng rằng chúng ta đang chuẩn bị cho đời sống kế DỤC VÀ VÔ MINHCó thể chế ngự được cái chết không? Câu trả lời là Có! Có chết và có sanh. Sự tiếp diễn không ngừng của cái sanh được gọi là luân hồi. Nếu chu trình của sự sống ngưng lại, cái chết có thể chấm dứt ngay tại giai đoạn Vô Minh Avijja và Ái Dục Tanha - Đó là gốc rễ của cái vòng sanh tử cần phải tiêu diệt. Cho nên, nếu cắt được Ái Dục và Vô Minh, sanh đuợc chế ngự, chết bị chinh phục, luân hồi siêu thoát, và Niết Bàn hiện ta phải hiểu là mọi vật trong vũ trụ này đều không có thật, và cuộc sống chỉ là ảo mộng. Nếu chúng ta dùng khoa học hay triết lý để phân tách, cuối cùng chúng ta khám phá thấy không có gì cả mà chỉ là hư không. Gandhi đã từng nói"Sợ chết chẳng khác gì sợ bỏ một cái áo cũ đã rách". Vì luyến ái, chúng ta rất đau khổ khi mất người mình thương yêu. Việc này xẩy ra cho Bà Visakha, một đệ tử hết lòng trong thời Đức Phật. Khi đứa cháu gái yêu dấu của Bà chết, Bà tìm đến Đức Phật để yêu cầu Đức Phật giải cứu cho Bà khỏi phiền não."Này Visakha, ngươi có muốn có nhiều con nhiều cháu như số trẻ trong thành phố này không? " Đức Phật hỏi vâng, bạch Đức Thế Tôn, dĩ nhiên là con thích".-"Này Visakha, nếu vậy, ngươi sẽ khóc khi chúng chết phải không? Những ai có một trăm thứ yêu dấu, những người đó có một trăm điều phiền não. Kẻ không có thứ gì yêu dấu, kẻ đó không có phiền não. Người như vậy mới thoát khỏi phiền não".Khi chúng ta mang lòng luyến ái, chúng ta phải chuẩn bị chịu đựng phiền não trong lúc chia sống đôi khi làm cho người ta sợ chết. Chúng ta không dám chấp nhận rủi ro thậm chí vì một lý tưởng chính đáng. Chúng ta sợ hãi là bệnh tật hay tai nạn sẽ chấm dứt cuộc đời hình như quý giá của chúng ta. Biết rằng chết là điều tất nhiên, chúng ta hy vọng và cầu nguyện cho linh hồn được lên Trời để xác thân chúng ta được yên ổn và gìn giữ. Tin tưởng như vậy bắt nguồn từ những tham vọng mãnh liệt, muốn có một đời sống trường người, mỗi cá nhân phải biết rõ vai trò của cái chết nó định đoạt số phận của mình. Dù là hoàng tộc hay bình dân, giàu hay nghèo, mạnh hay yếu, nơi an nghỉ cuối cùng của thân xác con người là ở trong quan tài chôn sâu sáu tấc, hoặc trong bình đựng tro cốt, hoặc ở dưới cả nhân loại phải đương đầu và chịu chung một số phận. Vì ngu si không hiểu thực chất của đời sống, chúng ta thường rên rỉ khóc than. Khi ta hiểu được thực chất của đời sống, chúng ta có thể nhìn thẳng cõi vô thường của tất cả mọi duyên hợp và tìm cách giải thoát. Nếu chúng ta không thoát khỏi những trói buộc của cuộc đời, chúng ta sẽ phải đối mặt với cái chết mãi mãi. Về phương diện này, vai trò của cái chết thật rõ ràng. Nếu người ta không chịu nổi cái chết, thì họ phải hết sức cố gắng để vượt qua cái vòng sanh tử, tử NGẪM VỀ CÁI CHẾTTại sao chúng ta phải nghĩ về cái chết? Tại sao ta phải suy ngẫm nó? Đức Phật không những chỉ khuyến khích chúng ta nói về cái chết, Ngài cũng khuyên chúng ta suy ngẫm nó và nghĩ đến nó thường xuyên. Đã là có sanh thì phải có chết. Tinh thần và thể xác được tạo nên trong lúc thai nghén, phát triển, lớn lên và trưởng thành. Nói một cách khác chúng theo tiến trình già nua. Đầu tiên, chúng ta gọi tiến trình đó là lớn lên, rồi già đi. Thật ra đó chỉ là một tiến trình của sự lớn lên, phát triển, trưởng thành và cuối cùng là cái chết không sao tránh nay, theo thống kê trên thế giới, mỗi ngày có hai trăm ngàn 200,000 người chết hay độ 70 triệu mỗi ta không quen suy ngẫm về cái chết hoặc đả động đến nó. Điều chúng ta thường làm là tránh nghĩ về cái chết và sống như thể chẳng bao giờ phải chết cả. Chừng nào mà chúng ta còn sợ chết, chúng ta không bao giờ sống một cuộc đời đầy đủ và tốt đẹp nhất. Cho nên một trong những lý do chính yếu để suy ngẫm cái chết là để chúng ta hoàn toàn tỉnh thức để khỏi sợ hãi. Suy ngẫm về cái chết không làm cho chúng ta chán nản hay không lành mạnh, mà chỉ có mục đích giúp cho chúng ta thoát khỏi sợ do thứ hai suy ngẫm về cái chết sẽ thay đổi lối sống và thái độ của chúng ta với cuộc đời. Giá trị trong cuộc sống hoàn toàn thay đổi một khi chúng ta không nghĩ rằng chúng ta sống mãi ở đời, chúng ta sẽ bắt đầu một lối sống khác do thứ ba là để có khả năng làm quen đương đầu với cái chết một cách xác đáng và yên ngẫm về cái chết có ba điều lợi ích- bớt sợ hãi- đem lại phẩm chất mới cho đời sống để chúng ta sống cuộc đời có giá trị thích đáng và- giúp chúng ta chết trong vinh lợi ích trên giúp chúng ta sống lương thiện và chết có phẩm ngẫm về cái chết chúng ta còn cần gì nữa?Đạo Phật khuyến khích suy ngẫm về những nhân tố sau đây- Tôi sống với tuổi của tôi, tôi không lo già;- Bệnh tật là lẽ thường, tôi không quá nghĩ về nó;- Tôi gánh chịu Nghiệp quả của tôi và tôi không thoát khỏi Nghiệp lực;- Chết là lẽ thường tôi không quá lo nghĩ về cái chết và- Tất cả những gì dễ thương và thích thú của tôi sẽ thay đổi và bỏ chúng ta bình tâm suy ngẫm về những thực trạng ấy, và giữ trong tiềm thức, nó sẽ có tác dụng mạnh mẽ để khuất phục sợ hãi, tuổi già, bệnh tật, cái chết, và chia ly. Điều này không phải là làm chúng ta kém lành mạnh mà chính là giúp chúng ta thoát khỏi sợ hãi. Cho nên tại sao chúng ta suy gẫm về cái chết? Không phải là chúng ta mong mỏi cái chết đến mà chúng ta không muốn sống hay chết trong sự sợ LÀ MỘT PHẦN CỦA ĐỜI SỐNGChết đến với tất cả mọi người và là một phần của cái vòng sinh tử. Người chết trẻ, kẻ chết già, chẳng ai không chết. Chẳng ai mời chúng ta đến thế giới này, và cũng chẳng ai bảo chúng ta từ giã. Tôi không tránh được cái chết, và mọi người, mọi cỏ cây, mọi hình thức, mọi chúng sanh đều theo con đường đó. Thu về, lá rụng. Chúng ta không khóc vì cuối mùa lá rụng là điều tất nhiên. Cái chết của loài người cũng người có đạo hạnh, ít sợ chết hơn những người thế tục vì lẽ họ chỉ muốn sống để thoả mãn năm giác quan của quan niệm của Nhà Phật, chết chưa phải là chấm dứt, và sanh cũng không phải là bắt đầu. Thực ra, chết chính là sự bắt đầu một kiếp sống mới, và sanh là sự chấm dứt kiếp sống cũ. Cái chết chỉ là một phần trong tiến trình sanh tử, tử sanh. Nếu chúng ta hiểu được tiến trình đó, cái chết không làm ta khiếp sợ bởi vì chết chưa phải là hết. Nó chỉ là đoạn cuối của cái vòng sanh tử, đi hết vòng này lại đến vòng khác, và tiếp diễn không ngừng ví như lá lìa cành chưa phải là hết. Chúng vào lòng đất và nuôi rể cây, sang năm cây lại có lá mới. Đời sống của con người cũng như vậy. Cái chết làm nhân duyên cho sự tái sanh. Hiểu biết được nguyên tắc căn bản đó, chúng ta sẽ nhẹ bớt sợ CÓ Ý THỨCChúng ta sống một cách điên rồ, không nghĩ rằng mình đã tốn biết bao nhiêu thì giờ cho những việc vô bổ. Hôm nay, chúng ta phí thì giờ lo cho những chuyện năm tới, cho 20 năm tới, và lo lắng cho tương lai đến độ chúng ta chẳng sống trọn vẹn mỗi ngày?Và giá trị trong đời sống của chúng ta sẽ thay đổi. Đời sống có gì quan trọng? Những gì thúc đẩy chúng ta? Những gì lôi cuốn chúng ta? Nếu chúng ta thực sự suy ngẫm cái chết, chúng ta sẽ xét lại giá trị của chúng ta. Có nhiều tiền, chúng ta không thể đem theo được. Thân xác chúng ta phải bỏ lại để mai táng bằng cách này hay cách khác. Chỉ còn lại nắm xương tàn vô giá trị. Chúng ta không thể mang theo ngay cả cái xác thân quý giá với chúng ta khi chúng ta lìa bỏ cõi đời chất của của cuộc đời quan trọng hơn sự thủ đắc vật chất. Phẩm chất của cuộc đời trước tiên là phẩm chất của tâm trí chúng ta. Chúng ta sống thế nào ngày hôm nay quan trọng hơn nhiều ngoại vật khác. Chết là điều kiện để tái sanh. Điều kiện cho sự tái sanh là cái chết và phẩm chất tâm trí, cái độc nhất mà chúng ta mang theo. Đó là cái gia tài để chúng ta thừa hưởng mà không để lại cho người khác- Tôi tạo Nghiệp, tôi phải thọ Nghiệp sanh ra tôi, tôi phải tôn trọng và gánh Nghiệp lành hay Nghiệp dữ tôi tạo ra, tôi đều phải gánh chịu hết, do đó tôi là người thừa kế .Những gì theo ta là những phẩm hạnh có ở trong ta phẩm hạnh của tâm trí, của tinh thần, cùng những phẩm hạnh tốt hay xấu. Đó là tất cả những thứ chúng ta được thừa hưởng. Đó là điều kiện quyết định việc tái sanh và tương lai của chúng ta. Đến lượt những phẩm hạnh đó đem lại một giá trị cho đời sống của chúng ta. Chúng ta có thể vui về bạc triệu mà chúng ta đã kiếm được nhưng điều quan trọng hơn là chúng ta cần sống yên ổn và trau dồi đạo đức. Điều này có tác dụng tốt vào lối sống của chúng ta, và vào những giá trị mà chúng ta phát triển. Không phải là vấn đề thành công, mà là vấn đề làm sao để thành XỨNG ĐÁNGSau khi đã suy xét các điều trên, nếu chết không còn là một sự đe dọa mà là một kinh nghiệm thực tế, chúng ta có thể trực diện nó với lòng tin tưởng. Chúng ta không chỉ theo những điều nói trên mà còn cần có nhiều hành động khác để chết một cách xứng đáng. Nếu chúng ta sống lương thiện, chúng ta chết dễ dàng hơn. Dù đã sống sung sướng hay đau khổ, chúng ta phải cố gắng chết một cách xứng đáng. Để đương đầu với cái chết phải đến, chúng ta hãy nỗ lực trong việc phát triển phẩm hạnh, không sợ một số người sợ chết hơn sợ đau đớn và sợ chia lìa người thân hơn là những thứ đáng sợ khác. Khi một người sắp chết, nên gợi lòng can đảm và trấn an họ. Nhưng trước tiên, mình phải trấn an mình đã. Dĩ nhiên, đau đớn sẽ hành hạ và không thể chịu đựng nổi. Nhưng ngày nay, nhờ những tiến bộ y khoa, những đau đớn của chúng ta được giảm thiểu trước khi chết. Đau đớn không còn là một điều sợ hãi không tránh được thường trấn an người sắp chết, như trường hợp một người không còn sống nổi vì ung thư người ta không để bạn phải đau đớn vì việc điều trị nhanh chóng sẽ giảm bớt đau đớn. Kết quả quan trọng là người bệnh được thoải mái và chết nhẹ số người khác lo âu vì sợ mất của cải. Nhưng nếu họ biết suy gẫm về cái chết thì không có gì phải lo. Chúng ta hiểu có hợp thì có tan. Nếu một người sắp từ trần không suy gẫm được điều này, chúng ta cần ân cần khuyến khích và trấn an họ là con cái và những người thân quyến còn lại sẽ được chăm sóc. Cần giúp họ an lòng là mọi việc sẽ đều tốt đẹp, có bạn hữu lo lắng cho họ, họ cần có sự động viên can đảm để được thoải mái, an tâm, và tất cả mọi việc sẽ được lo lắng chu tâm của việc này là gợi lòng can đảm của người sắp chết để họ được an lòng. Làm thế nào để chết xứng đáng? Theo Phật Giáo là tạo một bầu không khí bình an trong phòng người sắp ra đi. Không ích lợi gì nếu có người gào thét, kêu la và khóc lóc. Có gì quan trọng hơn đối với một người sắp chết là việc phải chết? Làm như vậy, người sắp chết không an tâm ra đi. Điều tốt hơn là bạn bè và thân quyến có mặt cần chứng tỏ bằng sự hiện diện của họ rằng họ quan tâm, yêu mến, và sẵn sàng giúp đỡ người sắp ra đi."Biểu tượng tôn giáo rất hữu ích và tiện dụng trong lúc này. Nếu người sắp chết là một Phật Tử, một tượng Phật nhỏ cùng sự có mặt của các nhà Sư với những lời cầu nguyện êm dịu sẽ rất ích lợi và giúp người chết có niềm an lạc và phẩm hạnh cao quí nhất. Đó là điều tuyệt diệu giúp người ra đi, đi tìm cuộc sống mới trong đường lối tốt đẹp nhất" - Đại đức Ajahn JagaroCHẾT NHẸ NHÀNGMọi người đều mong muốn chết êm ả sau khi đã làm tròn nhiệm vụ và bổn phận trong lúc sanh thời. Sự thật ra có bao nhiêu người đã sửa soạn cho cái chết này? Chẳng hạn, có bao nhiêu người đã chịu khó nhọc chu toàn nhiệm vụ với gia đình, thân nhân, bạn bè, xứ sở, đạo giáo và thân phận của chính mình? Họ sẽ không yên tâm ra đi khi họ không chu toàn được một trong những nhiệm vụ ta phải học cách vượt qua nỗi sợ chết, hiểu rằng các thần linh cũng phải chịu số phận như vậy. Những ai phung phí thời giờ vô ích, sẽ than vãn khi mình đến ngày tận con người nhìn thấy đời sống của mình chỉ là một một giọt nước trong con sông dài, họ sẽ cố gắng để góp sức, dù là ít ỏi vào dòng đời vĩ đại đó. Người khôn ngoan đều hiểu rằng, muốn sống phải tìm cách giải thoát bằng cách tránh tội lỗi, làm điều thiện, và thanh tịnh tâm trí. Người hiểu đời sống theo Giáo Lý của Đức Phật không bao giờ lo lắng về cái chết. Cái chết không gây ra phiền não, nhưng thật sẽ đáng buồn nếu ta chết mà chưa kịp làm gì cho chính mình và cho người HÔM NAY TÔI CHẾTDavid Morris là một học giả Phật Giáo Tây Phương chết lúc 85 tuổi. Ít lâu sau khi ông chết, kẻ viết tập sách nhỏ này nhận được lá thư của ông hiển nhiên ông đó viết thư này trước đây và dặn thư này gửi đi khi ông chết. Thư như sau `ông sẽ vui khi biết tôi chết ngày hôm nay. Có hai lý do Điều thứ nhất, ông sẽ yên lòng khi biết được sự đau đớn của tôi do bệnh tật cuối cùng đã hết. Điều thứ hai, từ khi tôi trở thành Phật Tử, tôi đã giữ năm giới một cách trung thực. Kết quả, ông biết kiếp tới của tôi sẽ không đau khổ.` Đời sống như một giấc mộng. Cái chết là một điều xẩy ra thực tế và tái sanh là điều xuất hiện tự nhiên. Để trực diện với biến cố này, ta phải tiếp tục hay chấm dứt cái vòng sanhNguyên tác "Is death really frightening?"Hòa thượng K. S. DhammanandaThích Tâm Quang dịch Việt Chúng ta hay ai oán cuộc đời rằng tại sao người tốt lại chết sớm? Thực ra là vì sự hiểu biết chúng ta hạn hẹp, không đủ nhận thức để hiểu được những gì đang diễn ra mà sao có người chết yểu, có người sống lâu?Việc mình làm mình sẽ phải chịu, đó là quy luật mà không ai có thể chi phối bao gồm cả Thần hay Phật. Vì thế khi làm việc xấu đừng cho rằng không ai biết, mọi việc đã được lưu lại trong vũ trụ này rồi đấy. Đó là một phần lý do cho dù bạn cảm thấy khó hiểu Tại sao người tốt lại chết sớm? Thực ra bạn mới chỉ thấy được đời này của họ, còn những kiếp trước bạn không thể hiểu hết được. Theo Luật Nhân Quả, chính con người tự quyết định lấy số phận của họ thông qua nghiệp lực do chính họ tác tạo. Theo Đại Tạng Kinh Việt Nam, Trung Bộ III, kinh Tiểu Nghiệp Phân Biệt có đoạn ghiMột thời, Thế Tôn ở Sàvatthi, tại Jetavana, tinh xá ông Anàthapindika. Có thanh niên Subha Todeyyaputta đi đến Thế Tôn, sau khi chào và hỏi thăm, liền ngồi xuống một bên, bạch Thế TônThưa Tôn giả Gotama, do nhân gì, do duyên gì giữa loài người với nhau, chúng con thấy có người đoản thọ, có người trường thọ…?Vậy, này Thanh niên, hãy nghe và suy nghiệm kỹ, Ta sẽ nóiỞ đây, này Thanh niên, có người đàn bà hay người đàn ông sát sinh, tàn nhẫn, tay lấm máu, tâm chuyên sát hại, đả thương, tâm không từ bi đối với các loại chúng sanh. Do nghiệp ấy, sau khi mạng chung bị sanh vào cõi dữ, ác thú. Nếu được tái sanh trong loài người, người ấy phải đoản ở đây, này Thanh niên, có người đàn bà hay đàn ông từ bỏ sát sanh, tránh xa sát sanh, bỏ trượng, bỏ kiếm, biết tàm quý, có lòng từ, sống thương xót đến hạnh phúc tất cả chúng sanh. Do nghiệp ấy, sau khi mạng chung được sanh vào thiện thú, thiên giơi. Nếu tái sanh trong loài người, người ấy được trường thọ. Vậy tại sao người tốt lại chết sớm?Thông qua lời dạy của Đức Thế Tôn, có lẽ bạn đã tìm ra câu trả lời cho câu hỏi tại sao người tốt lại chết sớm. Việc này cũng giống như việc bạn hỏi lý do người tốt vẫn khổ có phải ông trời bất công? Chúng ta là hoa đất, mỗi người có một cuộc sống khác nhau, hoàn toàn phụ thuộc vào cách họ suy nghĩ, hành động từ trong quá khứ cho đến hiện tại. Có người bạn không hiểu vì sao họ có thể làm việc này, việc kia nhưng điều này phụ thuộc vào giá trị và cách tư duy của họ về cuộc sống dựa vào kinh nghiệm của họ mà thôi. Đó là lý do có người sống lâu và khoẻ mạnh nhưng cũng có người chết sớm. Nguyên nhân của sự khác biệt chủ yếu là do nghiệp lực của họ. Vì thế, đừng xem thường sự tác động của Nghiệp lực. Ví dụ, một người đoạn mạng một trong những lý do là vì họ từng tạo nhiều nghiệp sát sinh, không có lòng từ bi nên oan giá trái chủ tìm về để làm hại. Ngược lại, người nào sống trên đời không sát sinh, biết bảo vệ và tôn trọng sự sống, giàu lòng từ ái đối với mọi người, mọi loài thì người ấy được phước báo trường khía cạnh tâm linh, chúng ta khó có thể biết được rằng mình đã tạo ra nghiệp gì qua các vòng Luân hồi. Để cải tạo nghiệp lực, nhất là nghiệp sát sinh nhằm tăng thượng phước báo về thọ mạng thì mỗi người nên tu tập phát triển lòng từ. Chỉ có từ bi mới dập tắt hận thù; chỉ có lòng thương không phân biệt và vô điều kiện của từ bi mới hóa giải mọi mâu thuẫn và xung bối cảnh hỗn loạn như hiện nay, để giảm bớt ảnh hưởng do Nghiệp lực xấu gây ra, bản thân bạn phải tự thân khắc phục sát nghiệp bằng cách thực hành ăn chay, bảo vệ môi trường, tôn trọng sự sống, trưởng dưỡng và phát tán hạt giống từ bi đến với mọi người. Minh Minh

tại sao con người phải chết