Truyện Cạm Bẫy Tổng Tài - Chương 265 với tiêu đề 'Chỉ Có Thể Là Em' hơi thở dần không ổn định, chính tai nghe Lâm Thanh Mai
Truyện Cực Phẩm Thiên Vương - Chương 734 với tiêu đề 'Sáu thế lực lớn bố trí cạm bẫy' Hiện menu doc truyen. Ngôn Tình Tổng Tài;
Tử vi tháng 11/2022 cung Song Tử được dự báo là rơi vào ải hiểm nguy khi sao Kim đối đỉnh sao Thiên Vương. Trong đoạn chiêm tinh này Song Tử cần
Chương 1: Lòng đau như cắt. Đầu hạ, 10 giờ tối, tại một khách sạn năm sao của thành phố. Một người phụ nữ trang điểm đậm ngồi trong phòng tiêu chuẩn, cô mặc một chiếc váy ôm sát người, dáng người chuẩn vô cùng nổi bật. Cô kẹp một điếu thuốc đậm hương vị
Cạm Bẫy Tổng Tài - Chương 31 Thỏa thuận hoang đườngCô chợt nhớ ra, người hạng nhất sẽ trở thành trợ lí thiết kế của tổng giámLâm Thanh Mai nhìn về
Bây giờ chúng ta hãy nhìn lại báo cáo thu nhập ghi nhận mức âm đầu tiên của năm 2022, vào cuối tháng 1, tiếp theo là thu nhập âm thứ hai, tương tự, dẫn đến mức giảm tổng thể hơn 53% đối với cổ phiếu.
Mxhr. “Có chuyện gì vậy? Sao tự nhiên cậu lại nghiêm túc như vậy?”Lâm Thanh Mai nhìn cô, do dự vài giây, nói “Thực ra Đức Chinh đã từng theo đuổi tớ khi tớ còn học đại học, nhưng tớ không đồng ý.”Lưu Bảo Bảo cười như không hề hấn gì “Chuyện này tớ biết rồi, hôm kết hôn anh ta có kể cho tớ, lúc đó tớ với cậu còn chưa quen nhau, cậu không cần bận tâm trong lòng đâu.”“Nhưng chuyện mà tớ muốn nói, không phải chuyện này...” Lâm Thanh Mai cau mày cảm của cô khiến Lưu Bảo Bảo có chút căng thẳng “Thanh Mai, cậu đừng làm tim tớ đập loạn lên nữa! Nói cho tớ biết đi, cậu với Đức Chinh có quan hệ gì, hai người mà phản bội bà đây sẽ không chịu nổi mất.”Lâm Thanh Mai lắc đầu, thở dài nói “Ba tháng trước, tớ đi công tác, có tham gia một buổi hội thảo các nhà thiết kế, trong bữa tối mọi người có uống một chút rượu, cậu cũng biết tửu lượng của tớ không tốt, về đến khách sạn gần như đứng không vững nữa...Lúc đó tớ vô tình gặp Đức Chinh trong thang máy, anh ta cũng tới bàn chuyện làm ăn, nói muốn đưa tớ về phòng khách sạn, tớ cũng không nghĩ gì nhiều nên để anh ta đưa về. Sau khi đưa tớ vào đến phòng ngủ, chính là...anh ta có mưu đồ bất chính với tớ, lúc đó tớ sợ đến mức gọi điện thoại cho cậu, hỗn loạn thế nào lại ấn nhầm thành nút ghi âm.”Nói xong, cô ấy rút điện thoại ra, mở file ghi mặt Lưu Bảo Bảo tái xanh, nhưng cô cũng không nói gì, lựa chọn ngồi nghe đoạn ghi Chinh “Thanh Mai, tối nay tôi được gặp em, đúng là ý trời! Làm người phụ nữ của tôi nhé...”Lâm Thanh Mai “Đức Chinh, đồ vô liêm sỉ! Bỏ tôi ra!”Đức Chinh “Em đẹp thật đấy...”Lâm Thanh Mai “Anh còn không bỏ tôi ra, tôi sẽ báo cảnh sát đấy!”Đức Chinh “Cho tôi đi...”Lâm Thanh Mai “Anh cút đi cho tôi! Anh còn không cút đi, tôi sẽ nói chuyện này với Bảo Bảo!”Đức Chinh “Lâm Thanh Mai, em còn giả vờ ngây thơ gì chứ! Mẹ kiếp mất cả hứng!”Cuối cùng, trong ghi âm truyền đến tiếng cánh cửa đóng sầm này, Lâm Thanh Mai thấp thỏm trong lòng, cô căng thẳng nhìn Lưu Bảo đã giấu chuyện này trong ba tháng rồi, lần này vì sắp ly hôn nên cô không muốn giấu thêm phút im lặng, Lưu Bảo Bảo không ngừng hút hai điếu thuốc, Lâm Thanh Mai ở bên cạnh cô không nói một thực sự lo lắng rằng tình bạn của cô và Bảo Bảo sẽ kết thúc vì đoạn ghi âm Lưu Bảo Bảo dập tàn thuốc, cô suy nghĩ kỹ càng và đưa ra quyết định “Được, lần này tớ đi cùng cậu! Tên khốn hèn hạ Đức Chinh này, bà đây chịu đủ rồi! Lần này vậy mà lại xúc phạm đến cậu, đúng là đã động chạm đến giới hạn chịu đựng của tớ! Thanh Mai, cậu về chuẩn bị đi, ly hôn Trần Hoàng Khôi càng sớm càng tốt, đợi tớ gửi thỏa thuận ly hôn cho bên tòa án, tớ sẽ rời khỏi nhà họ Hà, sau này chúng ta sống cùng nhau nhé, cậu thấy đề nghị này thế nào?”Lời của cô khiến ánh măt Lâm Thanh Mai lập tức thấy chua xót, ôm chầm lấy cô “Bảo Bảo, vừa rồi tớ thực sự sợ muốn chết, tớ sợ cậu không cần tớ nữa!”Lưu Bảo Bảo ôm cô, tay nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô “Đồ ngốc, là tên súc sinh Đức Chinh không biết xấu hổ! Tớ không thể đổ hết tội lỗi lên đầu cậu được, chúng ta thật sự là cặp chị em khó khăn, đến ly hôn cũng cùng nhau...”“Bảo Bảo, tối nay về nhà tớ sẽ lật bài ngửa với Trần Hoàng Khôi, cậu cứ chờ tin tốt của tớ đi! Tớ sẽ nhanh chóng ly hôn với anh ta!”“Được rồi, đừng khóc nữa, tên khốn cặn bã như Trần Hoàng Khôi đuổi anh ta đi càng xa càng tốt! Cậu cũng biết đấy, tớ có số mệnh tốt, sinh ra đã là trâm anh thế phiệt, vậy nên cho dù có ly hôn thì tớ vẫn sống tốt. Sau khi cậu chuyển ra ngoài, cậu cứ thoải mái chọn lấy một căn nhà trong ba căn của tớ, tớ ở đâu cũng được, từ giờ chúng ta là liên minh những con người ly hôn.” Lưu Bảo Bảo như một bà hoàng kiểu Thanh Mai hết khóc lại cười buông cô ra, rút khăn giấy trên bàn lau nước mắt “Bây giờ tớ không có nơi nào để đi cả, tớ có thể đến chỗ cậu không? Tớ phải đợi đến tối mới về nhà được...”“Cậu đùa sao, từ nay về sau đây chính là nhà của cậu, tối nay chị đây cũng không về nhà cũ nữa, đến căn hộ chung cư của tớ đi. Buổi tối chúng ta sẽ ăn một bữa thật ngon, trò chuyện thâu đêm, mắng chết hai tên khốn nạn kia đi!” Lưu Bảo Bảo kéo Lâm Thanh Mai đứng dậy và rời đi.“Được, cứ quyết như vậy đi!”Có được một người bạn thân mạnh mẽ như Lưu Bảo Bảo, trong lòng Lâm Thanh Mai cảm thấy rất ấm áp, thực ra ly hôn chẳng có gì ghê gớm nhất là dính phải một người đàn ông không yêu mình....Bốn giờ chiều, tại khu kinh doanh tài chính thịnh vượng nhất thành số những tòa nhà thương mại lạnh lẽo nguy nga cao ngất trời, có một tòa nhà cao nhất cao vút lên tận tầng đoàn Lập Thị là đế chế kinh doanh lớn nhất Châu này, người đàn ông ngồi ở văn phòng tổng giám đốc, trên tay cầm một tập tài Lâm Thanh MaiTuổi 25 tuổiTình trạng hôn nhân Đã kết hônNơi làm việc Phòng thiết kế Đông Lăng...Cô ấy đã kết hôn rồi?Lập Gia Khiêm đặt thông tin xuống, trầm ngâm nhìn những đám mây mờ đang trôi ngoài cửa đôi mắt đen láy thoáng chút lạnh lẽo.“Đỗ Tuấn, cậu ra ngoài đi.”Thư ký trưởng Đỗ Tuấn vẻ mặt không chút biểu cảm, trả lời “Vâng, Lập tổng, vậy tôi xin phép ra ngoài.”Ngay khi Đỗ Tuấn vừa mở cửa phòng Tổng giám đốc, liền nhìn thấy một người đàn ông cao ráo đẹp trai bước vào.“Cảm ơn.”Đỗ Tuấn gật đầu nói “Không có gì, Đường tổng.”Cửa phòng Tổng giám đốc nhẹ nhàng đóng mắt đen láy của Đường Văn Tú lộ ra vẻ thích thú, anh thản nhiên ngồi trên chiếc ghế sofa làm bằng da, xoay chìa khóa xe Lamborghini trong tay rồi nói đùa “Tôi nghe nói tối qua có người đã cướp đơn hàng trong Club Bóng Đêm của tôi? Làm cho cô nhân viên quầy lễ tân mới đến tức phát khóc...”Lập Gia Khiêm đặt thông tin về Lâm Thanh Mai vào ngăn kéo mà không nhìn Đường Văn Tú lấy một lần, tiếp tục công việc trước đó của tổng không nói nửa lời, Đường Văn Tú bị khinh thường đứng dậy đi đến trước bàn làm việc của anh.“Anh đúng là kẻ tham công tiếc việc! Thứ bảy mà anh cũng không nghỉ ngơi... Nói thật cho tôi biết, tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì? Người phụ nữ đó thật sự đã cho anh 15 tỷ sao?” Nốt ruồi dưới mắt trái của Đường Văn Tú thực sự mê hoặc và đa tình, ngoại hình khôi ngô tuấn tú, khí chất không tầm thường chút Gia Khiêm ngước mắt liếc anh ta “Ừm, đưa rồi.”“Tôi choáng quá! Cô ta là ai vậy? Là thiên kim nhà giàu nào vậy?” Đường Văn Tú vẻ mặt hưng phấn, chờ nghe phần sau.“Không biết.”“Không biết là ý gì? Anh không thể nào không tìm hiểu kỹ đối phương là ai?”“Ừm.”Lời nói quý giá của Lập Gia Khiêm giống như vàng vậy, thật làm Đường Văn Tú tức muốn chết “Mẹ kiếp, đây không giống với tác phong làm việc của anh gì cả? Lập tổng mỗi năm chỉ chọn có vài người phụ nữ, người nào cũng được chọn lựa vô cùng tỉ mỉ cẩn thận, lần này rốt cuộc là chuyện gì vậy?”Đối mặt với sự chất vấn không ngừng của Đường Văn Tú, Lập Gia Khiêm thản nhiên dựa lưng vào ghế, giọng điệu lạnh lùng “Tối hôm qua tôi tới Club tìm cậu, nhưng cậu không ở đó, vừa hay người phụ nữ đó xuất hiện, tối qua tôi đã đưa cô ấy đi. Chuyện chỉ có vậy thôi, Đường tổng có thể đi được chưa?”“Trời ơi...Không bình thường! Thật không giống bình thường! Có ảnh của cô ta không? Cho tôi xem xem mặt mũi cô ta thế nào, lúc đầu cô bé ấy muốn tìm tôi trước, tôi ruồng bỏ vì trông cô ta rất xấu...Bây giờ nghĩ lại, có thể lọt vào mắt cậu, nhất định trông không tệ.”“Không có ảnh, cậu đi được rồi đấy.”“...”Đường Văn Tú thấy bộ dạng không muốn để ai tiếp cận của Lập Gia Khiêm, biết anh sẽ không để lộ ra điều gì, chán nản rời đi “Mất hứng! Tôi đi tìm Nhậm Bách đánh bài đây, tối nay cậu có qua không?”“Xem xét đã.”
NỘI DUNGCuộc đời đâu thể lường trước được chữ “Ngờ”… Tôi, Han Chae Ah bị kết án 5 năm tù giam với tội danh giết người không thành, nhưng khi vừa mới ra tù chưa được bao lâu thì tôi lại có nguy cơ phải ăn cơm tù chỉ vì một câu nói bông đùa mà bị cuốn vào cái bẫy của kẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ, nói chính xác thì hắn là “Huyết quỷ - Ma cà rồng”Park Yoon Soo, thằng ch* đó nói rằng Nếu không muốn lại ngồi bóc lịch thì mỗi tuần một người, đưa đến địa chỉ mà tôi yêu cầu’Ờ thì tôi sợ chứ, sợ vãi tè nhưng đừng nghĩ tôi sẽ khuất phục anh, bởi ai động đến Han Chae Ah này đều không có kết cục tốt đẹp đâu. Anh chơi tôi thì tôi chơi lại thôi, cái đấy người ta gọi là Ăn miếng trả miếng’.“Khi tôi đói bụng cô cho tôi máu, tôi sẽ bảo toàn tính mạng cho cô”Nghe có vẻ hay đấy nhưng nghĩ lại thì thấy sai sai, nhỡ mà anh ta hút khô máu của tôi thì sao, nước đi này của tôi đúng là ngu thật. Nhưng đếch được đi rượt đuổi giữa con người và ma cà rồng sẽ nghiêng về bên nào khi mà kẻ tám lạng người nửa cân chẳng ai chịu nhún nhường ai? Liệu Han Chae Ah có thể thoát khỏi được vòng vây của Park Yoon Soo hay không?
"Nói tôi điên sao? Được lắm! Được lắm! Vậy tôi sẽ điên cho cô xem! Tránh để cô thất vọng..."Lập Gia Khiêm ôm lấy Lâm Thanh Mai đang giãy giụa đi tới ghế sô pha, tới trước ghế sô pha mạnh mẽ ném cô xuống, Lâm Thanh Mai có chút đau đớn ngã trên ghế, trước khi cô kịp đứng dậy, anh đã trở người đè đầu gối chưa kịp thoát ra thì cảm thấy phía sau có một bàn tay nóng bỏng truyền đến, Lâm Thanh Mai đau đớn hét lên một tiếng, hai má đột nhiên đỏ nghĩ tới Lập Gia Khiêm vừa đánh cô, Lâm Thanh Mai hoảng sợ không thốt ra lời!"Lập Gia Khiêm, anh bị bệnh à! Sao lại đánh tôi......" Lời còn chưa dứt thì một chưởng nữa đánh Thanh Mai vừa cuống quít vừa xấu hổ, từ nhỏ ngay cả cha mẹ ruột cũng chưa đánh cô bao giờ!Sau khi ly hôn, mẹ cô, Vương Lệ Hằng cảm thấy mắc nợ cô, càng không muốn đánh cô, hiện tại cô đã hai mươi lăm tuổi lại bị một người đàn ông đánh!Lập Gia Khiêm không nói một lời, đưa mắt lạnh lùng xuống tay thêm một cái. Cái chạm vào da thịt khiến anh như bị nghiện..."Tôi sẽ kiện anh nếu anh còn đánh tôi! Tôi sẽ kiện anh vì tội cố ý gây thương tích..." Lâm Thanh Mai muốn ngừng khóc, nhưng sự sỉ nhục và đau đớn này khiến cô rơi thấy tiếng khóc của cô, Lập Gia Khiêm cuối cùng cũng dừng lật người cô lại, giam cầm trong vòng tay đè cô trên sô pha, đáy mắt đen láy lạnh lùng như rắn hổ mang."Lâm Thanh Mai, cô tự mình xin nghỉ phép rời công ty để đến Thành phố Úc, không nghe điện thoại hay trả lời tin nhắn của tôi, tôi còn chưa tính toán với cô đâu." Giọng nói của Lập Gia Khiêm rất nhẹ nhưng lại lạnh thấu hơi nheo mắt nói tiếp "Lúc ở trong biệt thự, cô còn giở trò không cho tôi đụng vào người, giả làm một người phụ nữ đoan trang... Nhưng đảo mắt một cái cô đã lén lút cặp kè với Lý Trường Lâm sau lưng tôi, cô coi tôi chết rồi à?""Tôi không cặp kè với Lý Trường Lâm! Đừng ngậm máu phun người! Tôi chỉ tình cờ gặp anh ấy..." Cô không bao giờ nhận những việc mà cô không làm."Ồ... tình cờ gặp? Cô cho là tôi ngu à? Tôi dễ lừa gạt thế hả? Nói mau, cô và anh ta rốt cuộc có quan hệ gì không?" Lập Gia Khiêm lập tức bóp cổ cô, vẻ mặt đầy kích cực đoan và độc tài của anh khiến nước mắt của Lâm Thanh Mai càng chảy dữ dội. Thái độ của Lập Gia Khiêm đối với cô không giống đối với một con người. Anh đối xử với cô như một con chó con mèo có thể bị bắt nạt một cách tuỳ thở dốc và đôi má bị anh bóp đến đỏ bừng, Lâm Thanh Mai từ trong cổ họng nặn ra một câu "Tôi và anh ấy không có gì cả! Tại sao anh không tin tôi?"Nhìn thấy đôi mắt cô dần dần đỏ ngầu, Lập Gia Khiêm lập tức buông cổ cô ra, khi Lâm Thanh Mai được tự do thì thở hổn hển, cô cảm thấy toàn bộ phổi của mình như muốn nổ đột ngột đứng dậy đi đến bàn làm việc, cầm điện thoại lên, soạn một tin nhắn rồi gửi Thanh Mai nằm liệt trên ghế sô pha, muốn đứng dậy rời đi, Lập Gia Khiêm quét mắt về phía cô, cảnh cáo "Bây giờ cô dám bước ra khỏi cánh cửa này, tôi sẽ để Đao Văn Phong bắt mẹ cô về!""Anh!"Lâm Thanh Mai tức giận nhưng không dám mắng, sự trở mặt tàn nhẫn của Lập Gia Khiêm khiến cô không dám tức ngồi trên sô pha nhìn anh chằm chằm, nhìn anh đi về phía cô từng bước, Lâm Thanh Mai nắm chặt tay mà xúc động, tức giận đến không nói nên lời. Kiếm Hiệp HayCho dù tức giận đến ngứa răng muốn lao tới cắn anh, nhưng lời cảnh báo của Lập Gia Khiêm rất có tác dụng với cô, cô thật sự không dám phản này Lâm Thanh Mai đã sớm lệ rơi đầy mặt, ruột gan lộn hết cả lên, cô đúng là tám kiếp xui xẻo lắm mới gặp tên ma quỷ này!“Anh đúng là ma quỷ!” Cô oán hận Gia Khiêm đã đi tới trước mặt cô, dùng ánh mắt hung ác như Satan nhìn xuống cô, đôi môi mỏng khẽ mở "Quỳ xuống."Người phụ nữ này nếu không vô ơn, nếu không cho một cô bài học nghiêm khắc, cô sẽ không bao giờ ngoan ngoãn được!Ngoài sự căm hận còn có nước mắt rơm rớm chảy ra từ khoé mặt Lâm Thanh Mai, cô rưng rưng hỏi "Tại sao anh lại đối xử với tôi như thế này? Tại sao anh cứ phải dây dưa với tôi..."Tại sao?Đôi mắt Lập Gia Khiêm hiện lên một tia tự giễu, ngay cả bản thân anh cũng muốn biết tại sao...Anh chỉ biết anh đối với thân thể cô không biết chán, cô là người phụ nữ duy nhất anh ngủ một lần đã muốn ngủ lần thứ hai, hơn nữa còn muốn nhiều cô sống trong biệt thự là một tiền lệ chưa từng có!Khi Đỗ Tuấn nói rằng tay của cô đã bị Lý Trường Lâm nắm lấy, anh nóng lòng muốn chặt tay Lý Trường Lâm xuống!Khi ý nghĩ khát máu này lướt qua tâm trí anh, ngay cả bản thân anh cũng bị sốc. Ngay cả khi Lý Trường Lâm không phải là em họ của anh đi chăng nữa, làm sao anh có thể trở nên hung bạo như vậy?Khi nhìn thấy Lâm Thanh Mai đứng trước mặt mình, anh mới nhận ra rằng tất cả những chuyện này là vì cô!Trong lòng anh đối với Lâm Thanh Mai có ý nghĩ độc chiếm, giống như cây thường xuân độc quấn chặt lấy cả trái tim anh, khi anh muốn cắt bỏ nó, anh mới nhận ra rằng đã quá muộn...Lập Gia Khiêm nhìn xuống người phụ nữ nhỏ bé đầy nước mắt này, một vẻ đẹp điềm đạm lại đáng thương. Khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn này ngay cả cậu em họ thanh cao của anh cũng thích...Thật thú hoàn toàn không để ý đến sự chất vấn của Lâm Thanh Mai, cũng không đau lòng vì nước mắt của cô, Lập Gia Khiêm đưa mắt nói với cô “Hầu hạ tôi, nếu tôi không hài lòng, tôi sẽ để mẹ cô trở về Thành phố Úc từ từ trả nợ cờ bạc..… "“Người thiếu nợ cờ bạc không phải mẹ tôi!” Lâm Thanh Mai tức giận Gia Khiêm chế nhạo nói "Ta không quan tâm ai nợ ai, cô biết tôi có năng lực này, đừng cố cự tuyệt tôi, nếu không lần sau cô không chỉ có khóc không đâu..."Không chần chừ, anh đem cô như quỳ xuống đất."Bắt đầu đi!"Lâm Thanh Mai nhắm mắt tuyệt vọng, lúc này đây, cô thật sự hy vọng tất cả chỉ là một cơn ác mộng......Năm phút sau, khi Lý Trường Lâm đứng ở cửa, gõ cửa với một tập tài liệu trên tay, Lâm Thanh Mai trong phòng làm việc sợ hãi đứng lên, nhưng Lập Gia Khiêm đã đè vai cô ngăn cô đứng nụ cười lạnh lùng thoáng qua trong mắt Lập Gia Khiêm, anh nói, "Mời vào."Lâm Thanh Mai kinh hãi nhìn chằm chằm cửa văn phòng, sắc mặt tái nhợt sợ hãi, da đầu tê dại, chân tay cứng Lý Trường Lâm mở cửa bước vào, chỉ có Lập Gia Khiêm là bình tĩnh, không hề xấu sự kinh ngạc của Lý Trường Lâm, Lâm Thanh Mai, người đang quỳ trên mặt đất, chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống!Cảm giác xấu hổ, bị sỉ nhục bùng lên trong tâm trí cô ngay lập tức!Cô dùng hết sức đẩy Lập Gia Khiêm ra và chạy ra khỏi văn không thể đợi thêm một phút một giây nào nữa!Còn đợi nữa cô sẽ phát điên lên mất...Lòng tự trọng và phẩm giá của cô đã bị chính Lập Gia Khiêm phá hủy trong chốc lát!Vẻ tuyệt vọng trong mắt Lý Trường Lâm vụt biến mất, nhìn Lâm Thanh Mai vừa khóc vừa chạy ra ngoài, trong lòng anh ta có một cảm xúc vô cùng mâu thuẫn, một bên muốn khinh bỉ cô, một bên lại mơ hồ xót không biết nước mắt của Lâm Thanh Mai tượng trưng cho điều này, tâm trạng anh ta hoang lúc này Lập Gia Khiêm đã ngồi xuống ghế, đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhìn Lý Trường Lâm, anh có thể nhìn thấy biểu cảm phức tạp của Lý Trường Lâm vừa miệng Lập Gia Khiêm hiện lên một vòng cung nhỏ "Trường Lâm, tài liệu tôi muốn ở đâu?"
Cô không nghĩ rằng một cuộc gặp gỡ thôi, số mệnh của cô lại lâm vào vô vàn bất đàn ông đẹp trai kia thì ra là một tổng giám đốc, lại còn hết mực yêu thương như điều gì anh làm cũng là vì cô, anh tấn công dồn dập, khiến cô không còn đủ bình tĩnh để suy nghĩ lần bảy lượt anh cứu vớt cô, lòng cô dần dần sa vào chiếc lưới anh lúc chân tình hoàn toàn giao phó, thì mọi sự thật phơi bày, mọi lời nói dối đều đồng loạt bị bóc bị hủy dung, còn bị mổ bụng đoạt con...
cạm bẫy tổng tài