Tôi không giữ được lời ta đã hứa với nhau nhưng vì cậu đã đến đó, tôi thật sự hạnh phúc. [Cả hai] Tôi giữ chặt bàn tay cậu đang run rẩy Đúng thế, chúng ta bây giờ, ở cái thành phố mà chúng ta đặt chân đến này, có cảm giác như ta có thể có bất cứ thứ gì. Á quân The Voice bày tỏ quan điểm: "Thật ra, tôi không hoàn toàn ủng hộ việc bỏ quy định cấm hát nhép khi trình diễn nghệ thuật. Là một ca sĩ, trước tiên phải có giọng hát, việc hát live khi trình diễn thể hiện sự tôn trọng khản giả, những người yêu mến giọng hát Author: NotascrazyasI Translator: Tiểu Tâm Khiết Rating: T Genres: Romance/Humor Pairing: Prussia - Vietnam Status: Completed Link: Permission: Summary: Germany tổ chức một bữa tiệc cho tất … Tôi có một tình yêu lớn dành cho âm nhạc. Phải có âm nhạc để cuộc sống bớt đi sự căng thẳng, để mình thêm yêu đời hơn. bông hoa nở rộ trong một ngày ngập tràn ánh nắng. Âm nhạc mang đến cho bạn cả niềm vui và nỗi buồn. Nhưng nó cũng làm tâm hồn bạn êm dịu Ca khúc Phượng Buồn, một sáng tác của nhạc sĩ Tuấn Hải dưới bút danh Tuấn Hải - Lê Kim Khánh ( Lê Kim Khánh ở đây là tên người con trai của nhạc sĩ ). Có một số ít sự nhầm lẫn về tác quyền của ca khúc này, và người nhạc sĩ tác giả thật sự đã sáng tác ca khúc Cô ấy nhìn tôi, thấu suốt tận tâm can, Và không còn chỗ cho bất kì suy nghĩ nào nữa. Và tôi biết tôi không muốn điều này, Ôi tôi thề, tôi chẳng muốn điều này, Có lí do để không muốn điều này, Nhưng tôi quên mất rồi. Và cuối cùng, cô ấy thiếp ngủ trên vai tôi. Tóc YUkQT. 1. [Dm] Tôi chen [C] theo đám đông ngoài [F] kia [Gm] Chiều giờ này tan [C] ca, dòng người xô [F] ra Tôi [Bb] đi vòng vèo vài [C] nơi, [A] mua một vài món [Dm] đồ [Gm] Ngày dần tàn và mình lãng đãng quên [A7] nhau. Tôi [Bb] đi lòng vòng thành [C] phố, lang thang ở [Am] mỗi góc hẻm, con [Dm] đường Tôi [Gm] đi lục tìm và [C] bới tung lên một [F] trời kí ức Tôi [Bb] đóng cửa lòng, cài [C] khoá, leo lên tầng [Am] cao khóc đến nghẹn [Dm] lời Nỗi [Gm] nhớ thật đầy, [A7] phố xưa hanh hao [Dm] gầy gò. ĐK [Gm] Cứ đi [C] về trên những chuyến [F] xe buồn tênh mỗi [Bb] ngày Và trong [Gm] vali, tôi mang cất [A] theo là cả hàng [Dm] trăm nỗi buồn đẹp lắm [Gm] Ngày tình hấp hối [A] trôi, mình tôi [Dm] thôi mùa đi mất [Bb] rồi [Gm] Hong khô thêm những [A] nỗi cô đơn vội [Dm] êm. 2. [Dm] Xe đi [C] trên quốc lộ đời [F] tôi [Gm] Chạy về miền xa [C] xôi về vùng ngoại [F] ô Tôi [Bb] tựa đầu nhìn mênh [C] mông nhà [A] tranh đìu hiu giữa [Dm] đồng [Gm] Nhọc nhằn buồn, vài người trên rẫy buông [A7] tay Tôi [Bb] nghe lời người mẹ [C] hát ru con nằm [Am] trên chiếc võng trước [Dm] nhà Tôi [Gm] thấy một vài hàng [C] quán hai bên lập [F] loè ánh sáng Tôi [Bb] thấy một vài người [C] đứng bên hiên nhìn [Am] xa xăm nơi cuối [Dm] trời Tôi [Gm] thấy cuộc đời hôm [A7] nay quá đỗi [Dm] muộn phiền. Ca khúc Tôi Có Một Nỗi Buồn Thật Đẹp do ca sĩ Phạm Hồng Phước thể hiện, thuộc thể loại Nhạc Trẻ. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát toi co mot noi buon that dep mp3, playlist/album, MV/Video toi co mot noi buon that dep miễn phí tại Lời bài hát Tôi Có Một Nỗi Buồn Thật Đẹp Nhạc sĩ Phạm Hồng Phước Lời đăng bởi nct_official Bài hát Tôi Có Một Nỗi Buồn Thật Đẹp - Phạm Hồng Phước Tôi chen theo đám đông ngoài kia Chiều giờ này tan ca, dòng người xô ra Tôi đi vòng vèo vài nơi, mua một vài món đồ Ngày dần tàn, và mình lãng đãng quên nhau Tôi đi lòng vòng thành phố, lang thang ở mỗi góc hẻm, con đường Tôi đi lục tìm và bới tung lên một trời ký ức Tôi đóng cửa lòng, cài khóa, leo lên tầng cao khóc đến nghẹn lời Nỗi nhớ thật đầy, phố xưa hanh hao gầy gò Cứ đi về trên những chuyến xe buồn tênh mỗi ngày Và trong vali, tôi mang cất theo là cả hàng trăm nỗi buồn đẹp lắm Ngày tình hấp hối trôi, mình tôi thôi mùa đi mất rồi Hong khô thêm những nỗi cô đơn vội êm Xe đi trên quốc lộ đời tôi Chạy về miền xa xôi, về vùng ngoại ô Tôi tựa đầu nhìn mênh mông, nhà tranh đìu hiu giữa đồng Nhọc nhằn buồn, vài người trên rẫy buông tay Tôi nghe lời người mẹ hát ru con nằm trên chiếc võng trước nhà Tôi thấy một vài hàng quán hai bên lập lòe ánh sáng Tôi thấy một vài người đứng bên hiên nhìn xa xăm nơi cuối trời Tôi thấy cuộc đời hôm nay quá đỗi muộn phiền Có những chiều, giữa phố xá đông chợt thấy quặn lòng Về nhà hay đi đâu? Về nhà với ai? Ừ thì không ai chờ đợi, đưa đón Chiều còn gì nữa đâu, ngoài mình tôi và những nỗi buồn Tôi mang tia nắng tàn ngồi nâng niu Đã có bao giờ bạn cảm thấy cô đơn chưa ? Một buổi chiều tàn vội vã loay hoay với những nỗi niềm của riêng mình Cuộc đợi ai cũng đã có những câu chuyện rất thật Và tôi cũng đang có một nỗi buồn thật đẹp... 1.[C]Tôi chen [D]theo đám đông ngoài [Bm]kia.[C]Chiều giờ này tan [D]ca, dòng người xô [G] [C]đi vòng vèo vài [D]nơi, [Bm]mua một vài món [Em]đồ.[C]Ngày dần tàn và mình lãng đãng [Bm]quên nhau.[C]Tôi đi lòng vòng [D]thành phố, [Bm]lang thang ở mỗi góc hẻm, [Em]con [C]đi lục tìm và [D]bới tung lên một [G]trời kí [C]đóng cửa lòng, cài [D]khoá, leo lên tầng [Bm]cao khóc đến nghẹn [Em] [C]nhớ thật đầy, phố [D]xưa hanh hao [Em]gầy đi [D]về trên những chuyến [Bm]xe buồn tênh mỗi [Em]ngàyVà trong [C]vali, tôi mang cất [D]theo là cả hàng [Bm]trăm nỗi buồn đẹp [Em]lắm[C]Ngày tình hấp hối [D]trôi, mình [Bm]tôi thôi mùa đi [Em]mất rồi[C]Hong khô thêm những [D]nỗi cô đơn [Em]vội [C]Xe đi [D]trên quốc lộ đời [Bm]tôi.[C]Chạy về miền xa [D]xôi về vùng ngoại [G] [C]tựa đầu nhìn mênh [D]mông, [Bm]nhà tranh đìu hiu giữa [Em]đồng.[C]Nhọc nhằn buồn, vài người trên rẫy [Bm]buông tay.[C]Tôi nghe lời người [D]mẹ hát, [Bm]ru con nằm trên chiếc võng [Em]trước [C]thấy một vài hàng [D]quán hai bên lập [G]loè ánh [C]thấy một vài người [D]đứng bên hiên nhìn [Bm]xa xăm nơi cuối [Em] [C]thấy cuộc đời, hôm [D]nay quá đổi [Em]muộn đi [D]về trên những chuyến [Bm]xe buồn tênh mỗi [Em]ngàyVà trong [C]vali, tôi mang cất [D]theo là cả hàng [Bm]trăm nỗi buồn đẹp [Em]lắm[C]Ngày tình hấp hối [D]trôi, mình [Bm]tôi thôi mùa đi [Em]mất rồi[C]Hong khô thêm những [D]nỗi cô đơn [Em]vội êm.[C]Có những [D]chiều giữa phố giá [Bm]đông chợt thấy quạnh [Em] nhà hay [C]đi đâu? Về nhà với [D]ai? Ừ thì không [Bm]ai chờ đợi đưa [Em]đón...[C]Chiều còn gì nữa [D]đâu, ngoài [Bm]mình tôi và những [Em]nỗi buồn...[C]Tôi mang, [D]tia nắng vàng, [Em]ngồi nâng niu? Tôi chen theo đám đông ngoài kia Chiều giờ này tan ca, dòng người xô ra Tôi đi vòng vèo vài nơi, mua một vài món đồ Ngày dần tàn và mình lãng đãng quên nhau. Tôi đi lòng vòng thành phố, lang thang ở mỗi góc hẻm, con đường Tôi đi lục tìm và bới tung lên một trời kí ức Tôi đóng cửa lòng, cài khoá, leo lên tầng cao khóc đến nghẹn lời Nỗi nhớ thật đầy, phố xưa hanh hao gầy gò. Đk Cứ đi về trên những chuyến xe buồn tênh mỗi ngày Và trong vali, tôi mang cất theo là cả hàng trăm nỗi buồn đẹp lắm Ngày tình hấp hối trôi, mình tôi thôi mùa đi mất rồi Hong khô thêm những nỗi cô đơn vội êm. 2. Xe đi trên quốc lộ đời tôi chạy về miền xa xôi về vùng ngoại ô Tôi tựa đầu nhìn mênh mông nhà tranh đìu hiu giữa đồng Nhọc nhằn buồn, vài người trên rẫy buông tay Tôi nghe lời người mẹ hát ru con nằm trên chiếc võng trước nhà. Tôi thấy một vài hàng quán hai bên lập loè ánh sáng Tôi thấy một vài người đứng bên hiên nhìn xa xăm nơi

tôi có một nỗi buồn thật đẹp beat